77
Ta ngẩn ngơ.
Đây là cảnh gì vậy? Lưu tiên sinh cũng chẳng phải người có sở thích như thế này mà?
Ta từ trong tay Lưu Diên rút ra, khẽ cười ngượng ngùng nói:
"Tiên sinh, không cần làm vậy đâu. Chúng ta cứ nói chuyện bình thường được không?"
Mới không hợp ý đã bảo ta gọi cha, là ý gì đây?
Lưu Diên từ trong tay áo lấy ra một vật và đưa cho ta.
"Y Y, cái mặt dây chuyền này là gia bảo của ta, chính là ta đã tặng cho mẫu thân con ngày trước."
Trong lòng bàn tay của ông là chiếc dây chuyền lá liễu mà ta luôn mang theo bên người.
Nhưng ngay lập tức, ta đã nhận ra thủ đoạn của ông. Ta nheo mắt lại nói:
"Tiên sinh, là do Tiêu Dư An bảo ông đến đây, đúng không? Ta nhận ông làm cha, rồi sau đó hắn sẽ lấy cớ danh chính ngôn thuận đưa ta vào hậu cung làm phi, phải không?"
"Nữ nhi à, sao con lại không tin ta vậy?"
Mắt Lưu tiên sinh hơi đỏ lên, ông thở dài, lại từ trong lòng lấy ra một bức họa nhỏ, đưa cho ta xem.
Viền giấy đã hơi ngả vàng, nhìn có vẻ đã nhiều năm. Trên đó vẽ một thiếu nữ người Hán, khuôn mặt thanh tú, đang mỉm cười nhìn ta một cách dịu dàng.
Và trên cổ bà ấy, cũng đeo một chiếc dây chuyền lá liễu, giống hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-gia-tren-sa-mac/3745354/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.