🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngôn Hạ đờ đẫn ngồi bên giường bệnh của Tần Diệp, bất động như tượng đá đến trời sáng mới rời đi.
Cô lặng lẽ thẫn thờ đi về phòng bệnh của Giang Ngôn. Anh đã tỉnh , đang nằm trên giường để bác sĩ kiểm tra. Vừa trông thấy cô từ ngoài cữa đi vào , ánh mắt anh đã như sáng lên:
- Bảo bối!!!
Bác sĩ kiểm tra xong cho anh thì rời đi, Ngôn Hạ nở 1 nụ cười xã giao chuyên nghiệp cho vị bác sĩ già rồi quay lại giường ngồi cạnh anh.
Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, trên tay quấn 1 vòng băng gạc màu trắng. Ngón tay khẽ động nhẽ cũng khiến anh đau đến nhíu mày. Cô biết vết thương của anh khá sâu.
- Bảo bối, tay em sao rồi? Còn đau không?
- Em không sao!!! Bác sĩ đã xữ lý rồi, chỉ sượt qua da 1 chút, không nghiêm trọng!!!
Ngôn Hạ trở tay nắm lấy bàn tay bị thương của anh, nụ cười mềm mại như nước.
- Bác sĩ nói tay anh khá nghiêm trọng, phãi cẩn thận. Gân lòng bàn tay bị tổn thương. Không được cử động!!!
Giang Ngôn dịu dàng kéo lấy cổ Ngôn Hạ, hôn lên môi cô 1 cái. Rồi ôm cô vào lòng.
- Xin lỗi bảo bối, đã khiến em lo lắng rồi!!!
--------
Việc đầu tiên sau khi Giang Ngôn tỉnh lại là muốn xử lý Tần Diệp và Tuyết Y, nhưng bị Ngôn Hạ cản trở.
Tần Diệp lại ngoài ý muốn của anh tự tữ rồi nằm viện , Giang Ngôn dù không cam tâm vẫn phãi bỏ qua cho Tần Diệp.
Dù sao cũng là bảo bối của anh lên tiếng. Không thể không nghe lời.
Giang Ngôn không làm gì được Tần Diệp, nên người xui xẻo liền là 2 chị em Tuyết Y , Tuyết Nhan.
Bị anh chỉnh đến chết đi sống lại, Tuyết Y vốn bám được 1 tên phú hào , cuộc sống coi như cũng dể thỡ. Bây giờ đắc tội Giang Ngôn. Tên phú hào kia biết chuyện , triệt để bỏ người chạy lấy mạng.
Ngày tháng sau đó của họ vô cùng thê thảm, có thể nói muốn bao nhiêu chà đạp liền có bấy nhiêu.
Nhưng đó chưa phãi là tất cả, ác mộng của họ chỉ thật sự bắt đầu khi Tần Diệp tỉnh lại.
Tần Diệp mặc định là do Tuyết Y nói ra nên Ngôn Hạ mới quay lưng với mình, lại thêm ngày đó Tuyết Y cầm dao làm bị thương cô.
Tuyết Y bị mấy tên lưu manh chặn đường luân phiên cưỡng ép .
Cô ta nhìn thấy Tần Diệp ngồi trên chiếc Roll- Royce bên ngoài con hẻm cô ta bị vũ nhục, cô ta phẫn nộ lao đến muốn chất vấn . Nhưng chĩ nhận được 1 câu từ anh.
- Đây chỉ là bắt đầu, Ai cho cô cái gan tổn thương Tiểu Hạ??
Người trong xe kéo cửa xe lên, lãnh đạm âm tàn rời đi. Tuyết Y run rẩy hóa điên hóa dại.
Tới bây giờ, Tuyết Y mới nhận ra Ngôn Hạ không đáng sợ, đáng sợ là người bên cạnh cô đều là kẻ điên liều mạng. Chỉ cần người dám tổn thương cô, họ sẽ dìm chết người, hủy hoại người.
Tuyết Y phẩn uất , đau khổ. Triệt để hóa điên.
Nhưng những chuyện này đều là nói sau....
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(248)
Khi Tần Diệp tỉnh lại đã là 3 ngày sau, đôi mắt anh sâu thẩm vô hồn nhìn vào hư không. Rõ ràng rất đau khổ.
Hiển nhiên người quản lí và trợ lí của Tần Diệp cũng không biết giữa anh và cô đã xảy ra chuyện gì, nhưng đến nỗi anh làm chuyện dại dột, cùng với vẽ mặt thất thần và trống rỗng tuyệt vọng của anh đã đủ làm người quản lí biết giữa 2 người đã có chuyện gì đó.
Ngôn Hạ vẫn luôn đến thăm anh, nhưng cô chỉ đến lúc anh đã ngủ. Và rời đi khi anh chưa thức giấc, người quản lí chỉ có thể thỡ dài.
Ngay khi Ngôn Hạ quay lưng bỏ đi, trái tim Tần Diệp như rơi vào 1 hố đen hun hút sâu không thấy đáy. Khi cô nói cô không muốn gặp lại anh nữa, trái tim anh như ngừng đập.
Có lẽ giờ phút này Tần Diệp mới nhận ra , anh thật sự đã sai rồi.
---------
Ban đêm.
Ngôn Hạ vẽ mặt ưu tư ngồi thất thần bên giường bệnh nhìn Tần Diệp. Cô thật sự không biết nên làm thế nào với anh, nên giận anh, hay nên bỏ qua cho anh. Ngôn Hạ khẽ thỡ dài. Ngắm nhìn khuôn mặt nhợt nhạt, mệt mõi yếu ớt đang say ngủ của anh. Mờ mịt phủ đầy trong ánh mắt cô.
- Em nên làm sao với anh đây??? Tại sao phãi hành hạ chính mình như vậy?
Trong lòng Ngôn Hạ nặng trĩu, cô đứng lên muốn rời đi,bất chợt 1 bàn tay lạnh ngắc nắm lấy cổ tay cô, Ngôn Hạ tự nhiên cứng đờ.
- Tiểu Hạ, anh... anh xin lỗi!!! Tần Diệp buồn bã nói.
Sương đêm mờ ảo , trắng xóa trùm lên khung cửa. Bênh ngoài là tiếng mưa rơi tí tách.
Trong phòng lại 1 mảnh yên ắng đến ngột ngạt. Tần Diệp nằm trên giường bbeejnh từ từ mở mắt ra nhìn cô. Tay anh nắm lấy cổ tay cô. Nhẹ nhàng xiết chặc.
Ngôn Hạ nhìn anh, lại nhớ đến những lời vô tình chính cô đã thốt ra làm tổn thương anh, trái tim cô mềm lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.