Ngôn Hạ đờ đẫn ngồi bên giường bệnh của Tần Diệp, bất động như tượng đá đến trời sáng mới rời đi.
Cô lặng lẽ thẫn thờ đi về phòng bệnh của Giang Ngôn. Anh đã tỉnh , đang nằm trên giường để bác sĩ kiểm tra. Vừa trông thấy cô từ ngoài cữa đi vào , ánh mắt anh đã như sáng lên:
- Bảo bối!!!
Bác sĩ kiểm tra xong cho anh thì rời đi, Ngôn Hạ nở 1 nụ cười xã giao chuyên nghiệp cho vị bác sĩ già rồi quay lại giường ngồi cạnh anh.
Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, trên tay quấn 1 vòng băng gạc màu trắng. Ngón tay khẽ động nhẽ cũng khiến anh đau đến nhíu mày. Cô biết vết thương của anh khá sâu.
- Bảo bối, tay em sao rồi? Còn đau không?
- Em không sao!!! Bác sĩ đã xữ lý rồi, chỉ sượt qua da 1 chút, không nghiêm trọng!!!
Ngôn Hạ trở tay nắm lấy bàn tay bị thương của anh, nụ cười mềm mại như nước.
- Bác sĩ nói tay anh khá nghiêm trọng, phãi cẩn thận. Gân lòng bàn tay bị tổn thương. Không được cử động!!!
Giang Ngôn dịu dàng kéo lấy cổ Ngôn Hạ, hôn lên môi cô 1 cái. Rồi ôm cô vào lòng.
- Xin lỗi bảo bối, đã khiến em lo lắng rồi!!!
--------
Việc đầu tiên sau khi Giang Ngôn tỉnh lại là muốn xử lý Tần Diệp và Tuyết Y, nhưng bị Ngôn Hạ cản trở.
Tần Diệp lại ngoài ý muốn của anh tự tữ rồi nằm viện , Giang Ngôn dù không cam tâm vẫn phãi bỏ qua cho Tần Diệp.
Dù sao cũng là bảo bối của anh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421888/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.