Ngôn Hạ đang ôm Giang Ngôn lúc này đã bị tác dụng của thuốc làm cho mơ hồ. Anh dán chặt vào người cô, hết hôn rồi lại cọ, hết cọ rồi lại cắn.
Trong nháy mắt Tuyết Y xông đến, Ngôn Hạ không biết cô muốn đâm ai, không kịp phản ứng . Chỉ có thể theo bản năng kéo Giang Ngôn qua 1 bên, ôm lấy. Bản thân cô thu thế không kịp, chỉ có thể vươn cánh tay chống đỡ. Lưỡi dao xẹt 1 cái, sắc bén lướt qua tay cô, máu tươi nháy mắt tuôn trào.
- A...
- Bảo bối!!!
Giang Ngôn lơ mơ bị cô kéo, định thần nháy mắt tràn đầy khẩn trương nắm lấy cánh tay cô.
Giang Ngôn chóng đỡ thân thể, 1 cước không chút lưu tình tràn đầy hận ý đạp vào bụng Tuyết Y, cô ta bị đạp mạnh té nhào xuống đất. Đập vào chân bàn , trên trán tuông máu.
- Bắt cô ta lại!!!
Anh giận giữ gầm lên, rồi loạng choạng ngồi xuống ôm lấy tay cô.
- Bảo bối!!! Em ... sao em không tránh? Kéo anh làm gì???
- Không sao!!!
Ngôn Hạ khẽ cau mày.
Cô nhìn anh 1 chút, khẽ thỡ dài. Vệ sĩ bắt Tuyết Y lại, nhưng Ngôn Hạ lại bảo thả cô ta đi, cô tự có cách giải quyết. Chuyện này không thể náo động quá lớn. Càng không thể báo cảnh sát.
Vệ sĩ đưa Giang Ngôn và Ngôn Hạ ra xe, đi bệnh viện. Ngôn Hạ 1 đường đỡ anh từ khách sạn xuống hầm xe.
- Tách.... tách....
Tiếng máy chụp ảnh đâu đó trong tầng hầm vang lên.
-------------
Ánh mắt Tần Diệp tối sầm lại, cô gái trước mặt anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-soai-ca-to-nhin-trung-cau-roi/421887/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.