Đang ồn ào bát nháo cả lên, Tạ Ân đột nhiên ngồi xuống sopha, tương đối yên tĩnh trỡ lại . Cậu mỉm cười, nụ cười pha lẩn giữa ngọt ngào và xót xa, hốc mắt trở nên đỏ ửng. - Nhưng mà có 1 ngày khi tụi này 9 tuổi, có người bắt cóc tôi, bọn chúng biết tôi là thiếu gia của Tạ gia nên muốn đòi tiền chuộc. Ngôn Hạ cùng lúc đang chơi với tôi nên cũng bị bắt luôn. Tạ Ân trầm mặc, mang theo hơi say kể lại chuyện cho Giang Ngôn nghe, nhưng thực tế, lúc đó cả đám người trong phòng nếu còn tỉnh táo đều có thể nghe. Không gian xung quanh bỗng trỡ nên trùng xuống. - Bọn tôi bị nhốt trong 1 biệt thự bỏ hoang gần bờ biển. Bị nhốt suốt gần 1 tuần liền. Hạ Hạ không ăn đồ ăn bọn chúng cho cô ấy, mà để dành cho tôi hết! Ngôn Hạ bất giác mơ hồ nhớ đến những chuyện xảy ra ngày hôm đó, cô hơi sững người. Đến giờ Tạ Ân vẫn nhớ rõ như vậy sao? - Có 1 lần tôi bị đám chết tiệt đó đánh, cô ấy vì bảo vệ tôi mà chọc giận đám khốn đó! Rồi bị vứt xuống hồ bơi, xuýt chút là chết đuối. Vì chuyện đó mà đến bây giờ cô ấy vẫn còn sợ nước! Đều là tôi hại cô ấy!! Tạ Ân giơ tay ra, tay lơ lửng giữa không trung, không hạ xuống. Đáy mắt cậu sương mù tràn ngập. - Mai mà chúng tôi được cứu kịp thời, nhưng Hạ Hạ phãi nằm viện gần 2 tuần mới có thể khỏe lại! Từ ngày đó tôi đã quyết định, tôi phãi trỡ nên mạnh mẽ. Thật sự mạnh... Tạ Ân cười , nụ cười thật buồn! - Nhưng không phãi để đánh nhau với cô ấy nữa! Mà là để bảo vệ cô ấy. Bỡi vì tôi thích cô ấy! Cả phòng chấn động, Ngôn Hạ sững sờ. Không ngờ lại rơi vào tình huống như vậy, cô phát hoảng nhìn Hoa Y cùng Cẩm Nhi rồi lại nhìn Giang Ngôn. Ánh mắt anh xa xăm như có 1 tấm màng che phủ khiến người ta không thể biết anh đang nghĩ gì. Nhưng bàn tay anh vô thức ôm xiết cô. Cô lại nhìn Tạ Ân, dáng vẽ cậu bây giờ có chút cô đơn , chật vật khiến người ta không kiềm lòng được mà xót xa. Tạ Ân đột nhiên tháo chiếc vòng màu đen trên cổ tay mình ra, kéo tay Giang Ngôn rồi đặt vào đó, cậu hơi cúi đầu , gịong trầm trầm . - Nhưng bây giờ , cô ấy có người bảo vệ tốt hơn tôi rồi. Chiếc này là 1 cặp với chiếc của cô ấy, cậu đeo nó sẽ hợp hơn! Coi như đây là lời chúc phúc của tôi dành cho 2 người. Thay tôi bảo vệ Hạ Hạ! Ngôn Hạ ngây người. Giang Ngôn nhìn cô , mỉm cười , bàn tay nắm lấy chiếc vòng: - Tôi sẽ không để ai ức hiếp cô ấy! Nhất định sẽ bảo vệ tốt cô ấy!! Ngôn Hạ lại từ ngây người chuyển sang chấn động, cô nghi ngờ , thật sự 2 người này là giả vờ say hay là say thật vậy??? Cô rất nhanh có được đáp án cho câu hõi của mình, họ thì say thật. Còn anh thì... Ngôn Hạo vì bị mấy em gái nữ sinh vây quanh mà chẳng mấy chốc , say đến mức mình tên gì cũng không nhớ nổi. Tạ Ân sau khi "nói hết lòng mình" thì điên cuồng ca hát nhảy múa rồi nốc cạn 1 chai rượu vang Chateau la haye ,say bất tỉnh nhân sự. Mọi người chia tay nhau ra về. Ngôn Hạ lúc này đang đỡ anh dựa vào vách tường ở 1 góc khuất ,đợi taxi. Anh dựa đầu vào cô, sức nặng cả người như muốn đẩy hết qua cô. Ngôn Hạ khó khăn dìu anh lên taxi, cô dù sao so với anh thì cũng quá bé nhõ rồi. Xe chạy được 1 lúc, Ngôn Hạ mới nhớ ra 1 chuyện . Cô không biết nhà anh. Cô lay lay gọi anh dậy, chỉ đường cho bác tài xong thanh niên lại tiếp tục dựa vào cô ngủ tiếp. Ngôn Hạ đứng trước cữa nhà anh, 1 căn trong hộ chung cư cao cấp. Cô lại phát hiện thêm 1 chuyện , anh sống 1 mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]