Nhìn chính mình bị một thẳng nhãi ranh đánh ngã, Rakefi trong lòng ấm ức tràn ngập, anh đối với nó bốn mắt nhìn nhau, đôi mắt anh đào nham hiểm hiện lên tia máu giận dữ nhưng cũng mang theo ý cười.
Nó cũng phản ứng Rakefi bằng cách đấu mắt, đôi mắt thạch anh trong suốt mà lạnh lẽo quỷ dị, ánh mắt chết chóc, chẳng hề mang một tia cảm xúc nào khiến người người sợ hãi, ánh mắt tựa hồ như Tử Thần đoạt mệnh.
"Ngươi dám đánh ta?" Rakefi rít lên qua kẽ răng
"Tại sao không? Tốt nhất là ngươi cút, bằng không đừng trách ta độc ác!" nó lạnh nhạt nói, nhếch môi đầy khiêu khích
"Ngươi có quyền gì mà lên mặt với ta?"
"Không cần biết! Ngươi mau cút trước khi ta mất kiên nhẫn."
"Ta-không-đi!"
Đối với độ cứng đầu của Rakefi, nó như tức đến điên lên, đem thần kiếm Bạch Hổ hiện ra, giơ tay lên cao một chút, lưỡi kiếm sắc bén tỏa ra ánh bạc lạnh như băng đã kề sát vào cổ Rakefi, cắt một đường không quá sâu, anh khẽ câu mày vì đau, nhìn lưỡi kiếm đang nhiễm hồng trên cổ mà không khỏi nuốt nước bọt ừng ực.
Ách... Cái này không phải là thực sự muốn giết người sao?
"Có gì thì từ từ nói, đừng động thủ a! Ta đi."
Rakefi cười giả tạo, sắc mặt trắng bệnh nhìn nó, nghiêng người lùi về sau né lưỡi kiếm rồi quay lưng đi, phong thái rất chi trang nhã, 3 chân 4 cẳng chạy mất dạng.
Nó nhìn Rakefi bỏ chạy mà bật cười, nó không nghĩ tới một kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267873/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.