Quay trở lại thần điện, nó vẫn ôm khư khư nàng trong tay, tiêu sái bước vào bên trong điện. Ánh mắt thạch anh thâm thúy nheo lại, khẽ liếc qua nhìn trụ cột to, gương mặt xinh đẹp bỗng đen kịt đầy khó chịu.
Nó nghiến răng nhìn cái kẻ cứng đầu đang dựa vào trụ cột mà ngủ. Kẻ đó dĩ nhiên là Hito, hắn cư nhiên không nghe lời nó, thể trạng yếu mà chạy ra ngoài hóng nắng gió, chẳng lẽ muốn phơi cho đen da?
Hắn không thể để nó yên lòng một chút được sao? Vì cái gì mà luôn khiến nó phải lo lắng không thôi, nhiều lúc nó cũng muốn giả vờ vô tâm, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng cái suy nghĩ đó trong ít phút sẽ bị nó gạt đi, nó không làm được, nó chẳng hề muốn nhìn hắn tự hành hạ bản thân mình.
《Nó nhớ lại lúc trước, khi hắn vào trung học, hắn đã phát hiện mình mắc phải bệnh tim do duy truyền từ mẹ, thân thể yếu đến mức không thể đi nổi, thậm chí còn tệ hơn thế nữa. Hắn vì không muốn nàng và nó lo lắng nên đã giấu, chỉ nói cho cha hắn biết, hôm ấy chẳng may cho hắn là nó đã tình cờ nghe thấy mọi chuyện, vậy nên chỉ còn mình nàng là vẫn không biết gì.
Suốt thời gian đó, hầu như hắn không hề bước chân khỏi nhà, hằng ngày chỉ nằm trên giường bệnh, chịu đựng cơn đau tim luôn hành hạ thân thể. Mặc dù là vậy, tuy đau đớn nhưng hắn đối với nó vẫn không hề rơi lệ, than vãn như những người bệnh khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267872/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.