Từ phía xa, gió nhẹ thổi qua mang theo những hạt cát li ti. Bụi bay mù mịt cả một vùng rộng lớn.
Chẳng mấy chốc mọi người đã thấy một đoàn người ngựa tiến đến. Binh lính lẫn Ruka và Carol hoảng hốt, họ cứ ngỡ đó là bọn cướp.
Ruka ra lệnh cho tất cả binh lính phòng vệ. Carol sợ hãi núp phía sau Ruka. Chỉ riêng có hắn và nó là vô tư. Cả hai ngồi tán dóc, lâu lâu lại lườm nhau như hai tên điên bị "bệnh lâu năm mà giấu".
>
"Nakuto, ngươi có chắc Carol ở chỗ đoàn người phía trước không?" Zuto thở dài
"Thần chắc chắn thưa nữ hoàng!" Nakuto nói giọng cung kính
Zuto nhẹ gật đầu, một tay nắm chặt dây cương, một tay đưa lên vuốt lại mái tóc bay lòa xòa trước trán. Nàng mang vẻ đẹp của quyền uy. Hai hàng mày lá liễu xinh đẹp. Đôi mắt phượng đen láy sáng hệt sao trời, hàng mi dài cong vút. Chiếc mũi nhỏ xinh xắn và làn môi đỏ au như máu.
"Chị/Asisư giữ chặt dây cương đi! Cẩn thận bị ngã a!" Tachi và Ari đồng thanh
"Nữ hoàng, họ nói đúng lắm, người nên làm theo đi!" Nakuto lo lắng
"Ta biết rồi a! Các ngươi thật phiền phức." Zuto gắt gỏng, liếc xéo một cái rồi phi ngựa, tiến nhanh về phía trước.
|
|
>
Về phía Carol, mặt người nào người nấy cũng hậm hực khi thấy Zuto. Nàng thì chẳng hề có chút gì gọi là quan tâm, đưa mắt dáo dát nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai đó.
"Nữ hoàng, người đến đây có chuyện gì?" Ruka vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sat-thu-cua-anh-dung-lam-loan/2267856/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.