Phan Niên nhìn Dư An ngồi xổm trên mặt đất, ngay từ đầu anh ấy đã nhận ra Dư An có gì đó không ổn.
Cô ta vừa nhìn chằm chằm vào Tang Tinh vừa nhìn chằm chằm bọn họ, cuối cùng lại nhìn Bạch Ngọc Câu.
Mãi cho đến khi Ngư Phù nói cho anh ấy biết, dị năng của người phụ nữ này là sao chép thì bọn họ mới hiểu rốt cuộc Dư An muốn làm gì.
Dị năng của Ngư Phù là có thể nhìn thấy dị năng của người khác là gì, cho nên chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấu dị năng của Dư An.
Về phần Bạch Ngọc Câu… Ngư Phù nhìn không ra, cho nên trên người cô gái này chắc hẳn có quá nhiều loại dị năng trộn lẫn với nhau.
Giống như bán sỉ vậy.
Nói thật, dị năng của Dư An rất tốt, nếu như phối hợp hợp lý sẽ là một đòn sát thủ bất ngờ.
Nếu như sau này cô ta gặp được một người đáng tin cậy thì có thể phối hợp với người khác.
Đó sẽ là một sức chiến đấu mạnh mẽ.
Nhưng mà cô ta lại lén lút như vậy chỉ khiến người ta lắc đầu.
Dư An nhìn anh ấy với đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ máu, nói: “Anh muốn tố giác tôi à?”
“Anh thì biết cái gì? Những người sinh ra đã ở vạch đích như các người có bao giờ để ý chúng tôi đang nghĩ gì hay không?”
“Tôi chịu trăm cay nghìn đắng để tiến vào công ty điện ảnh và truyền hình, tôi cố gắng học hành để thay đổi số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-ky-chu-lai-khong-binh-thuong-/3546441/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.