“Không đúng, không đúng, tôi chỉ... Chỉ cảm thấy cậu quá đẹp. Tôi không hề muốn cướp quần áo của cậu!”
Dư An vội vàng xua tay giải thích, phối hợp với màu đỏ ửng trên mặt cô ta có vẻ khá giống.
Tang Tinh thấy dáng vẻ này của cô ta mới nhẹ nhàng thở ra: “Thật tốt quá! Không coi trọng quần áo của tôi là được!”
Dư An:... Mẹ nó, rốt cuộc cậu đang thấy may cái gì thế!
Cô ta cảm thấy thiếu niên này dường như không được thông minh cho lắm.
Dư An lặng lẽ lắc đầu, người này có lẽ không có dị năng.
Đến đứa ngốc này mà cũng có dị năng mới quá kỳ lạ.
Cô ta quyết đoán bỏ mục tiêu này mà nhìn về phía cô gái lạnh lùng xinh đẹp đứng bên kia.
Trên người cô gái này mặc một bộ váy dài, có vẻ rất ngây thơ.
Dư An liếm môi, cô ta còn chưa hành động, 003 đã lạnh lùng nhìn cô ta một cái.
Dư An bị ánh mắt đầy sát khí này đẩy lui.
Cô ta im lặng trong chốc lát, chờ trong xe không ai chú ý đến mình thì cô ta mới lén nhìn quanh.
Trong toa xe này, ngoài hai người bọn họ ra, chỉ có mấy người có vẻ khá nổi bật. Ba người mặc áo blouse trắng, một người có vẻ khá hung dữ, còn có một người nhìn có vẻ cực đẹp trai.
Mấy người này dường như quen nhau, người hung dữ kia đang nói chuyện phiếm với bọn họ.
Dư An thấy thế cũng không tiện xuống tay, cô ta kìm nén,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-ky-chu-lai-khong-binh-thuong-/3546440/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.