“Đừng! Đừng! Anh Hưng, em sai rồi anh Hưng!”
Chúc Tĩnh nhìn Viên Hưng đi từ từ tới chỗ mình, nước mắt không ngừng tuôn trào, quần áo dơ bẩn, nhưng bây giờ cô ta không rảnh để bận tâm đến những thứ này.
“Alo alo! Có người sống không? Có người sống không? Có thì lên tiếng đi!”
Giọng nam kia không ngừng vang lên, cứ như ghi âm phát lại.
Lúc Viên Hưng đang chuẩn bị ra tay giết người phụ nữ này thì đàn em của gã chợt nói lớn: “Đại ca! Bên ngoài có một chiếc xe lửa bay trên trời!”
Viên Hưng lập tức đá tên đàn em một cái: “Mày tưởng ông đây ngu lắm à!? Xe lửa làm thế quái nào mà bay được!”
Tên kia oan ức nói: “Đại ca… Thật đó, xe lửa kia còn làm thần long vẫy đuôi trên trời nữa.”
Viên Hưng: “Con mẹ mày!”
“Nếu xe lửa có thể bay trên trời, ông đây sẽ tự thiến mình!”
Đàn em: “Nhưng mà… trên trời có xe lửa thật!”
Viên Hưng tức giận liếm liếm môi, lui về phía sau mấy bước, nhìn ra ngoài cửa sổ: "Mẹ kiếp... Mày nổ."
“Cmn sao xe lửa lại ở trên trời?”
Lúc này đầu óc gã xoay chuyển nhanh chóng, ở đây bọn họ cũng không còn nhiều thức ăn.
Bây giờ là mạt thế, nếu có người có thể lái xe lửa trên trời...
Gã suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh: "Tất cả bọn mày quay ra cửa sổ kêu cứu mau!”
Gã muốn xem thử xem cái xe lửa này thần kỳ thật hay là có cái gì khác, nếu như cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-ky-chu-lai-khong-binh-thuong-/3546431/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.