Hệ thống đoán mò suy nghĩ của cậu, nhắc nhở: [ Cậu đừng lo về số mệnh của nam chính. Nếu cậu không làm việc gì sai lầm thì mọi chuyện sẽ đi theo tình tiết của nó ].
Cậu không hiểu sao bản thân lại rung cảm khi nghe nam chính bị chà đạp như thế,nhưng đây vốn dĩ là số kiếp mà nam chính phải trải qua. Chắc có lẽ là cậu đồng cảm với nam chính. Cậu cũng từng bị như thế, từng nếm qua cảm giác kinh khủng như thế nên sinh ra xót thương.
Hệ thống lại nói: [ Thật ra cũng không sao, trong tình tiết có nói là vị pháp sư này theo dõi nam chính tìm cách lôi kéo nam chính về làm đệ tử của mình. Nhưng thật ra lại nuôi dưỡng nam chính thành một vật hiến tế để luyện phép của ông ta thôi ].
Trường Nam gật đầu, tự tin vỗ ngực: Tao hiểu bản thân nên làm gì rồi.
Hệ thống nữa tin nữa ngờ: [ Đừng làm tôi thất vọng đó ].
Ngày hôm sau, từ sáng sớm Trường Nam đã thập thò gần khu vực căn nhà ven sông ấy. Quang Thành bước ra khỏi nhà như bao ngày, mặc trên người bộ quần áo đơn giản. Một chiếc áo thun cũ cùng một cái quần jeans dài qua mắt cá, mang dép xỏ ngón đến công xưởng.
Trường Nam nhìn Quang Thành an nhàn bước đi như chưa có chuyện gì xảy ra, mặc dù trên mặt cậu ta vẫn còn vết trầy xước do cuộc ẩu đả hôm qua để lại, vẻ mặt cậu ta như thể không quan tâm chuyện gì xung quanh. Trường Nam thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961234/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.