" Cậu ta chạy trốn rồi, phải tìm ra được cậu ta, bắt cậu ta, giam cậu ta, không để cậu ta chạy thoát ".
Một giọng nam trầm nói trong giấc mơ của Quang Thành. Quang Thành không biết giọng nói đó của ai và từ đâu đến. Quang Thành tỉnh giấc vì khó chịu tiếng nói đó cứ nói mãi trong đầu mình. Vừa tỉnh dậy trong đầu chỉ toàn câu nói kì lạ đó.
Quang Thành nghĩ đó là một giấc mơ bình thường nên không quan tâm lắm. Quang Thành mở cửa nhà nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng nào lấp ló gần đó cả, tâm trạng có chút hụt hẫng.
Đột nhiên Quang Thành nhanh chóng cảm thấy có điều gì không đúng, bản thất thất vọng vì điều gì. Cậu ta gãi đầu, không hiểu mình đang làm gì, ngốc ngốc vào nhà chuẩn bị đi làm.
Quang Thành đi trên con đường quen thuộc nhưng hôm nay y lại mong ngóng điều gì đó, đôi mắt cứ kiếm tìm một thứ gì đó mà cứ đi hai bước lại nhìn ra đằng sau.
Nhưng đằng sau y không có ai làm Quang Thành không vui, Quang Thành nghĩ đến nhiều chuyện: Hôm nay không đến sao? Bỏ cuộc rồi? Hay đã tìm được người khác? Hay bận chuyện gì?. Quang Thành như một đứa trẻ không được cho kẹo, mặt mũi cau có khó coi.
Quang Thành nghe đằng sau có người gọi tên y: " Thành, Thành ơi ". Nghe giọng nói quen thuộc, Quang Thành quay đầu lại, nhìn người đang chạy đến mình với vẻ ngạc nhiên.
Trường Nam gấp gáp chạy không kịp thở đến Quang Thành. Quang Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-roi-dai-phan-dien-bi-nam-chu-giam-cam/2961226/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.