Hách Liên Kiều vẫn cố chấp giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên, non nớt nói: "Không được, phải ăn."
Mặc dù cô rất hay bảo vệ thức ăn, nhưng đối với người mà mình thích lại rất hào phóng.
Nhìn đứa cháu gái hiếu thảo và hiểu chuyện, trong lòng của Mã Tú Liên như được an ủi, mặt mày bỗng chốc hồng hào tiếp lời: "Được rồi, bà cầm về cùng ăn với ông nội."
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng bà dự định sẽ giữ lại cho đứa cháu gái nhỏ của mình ăn mỗi ngày một viên.
Giang Mạn Vân thấy cô bé mới có tí tuổi như vậy mà đã biết hiếu thảo với người lớn, trong lòng càng cảm thấy hiếm có, hận không thể đem tất cả kẹo sữa thỏ trắng trong nhà cho cô bé ăn! Nghĩ vậy, cô ấy liền dịu dàng nói: "Bảo bối ngoan quá, lần sau thím sẽ mang thêm kẹo sữa cho bảo bối ngoan ăn nhé."
Công chúa nhỏ của Long tộc xưa nay không hiểu khách sáo là gì, nên rất thẳng thắn gật đầu: "Vậy cháu sẽ bắt chim nhỏ và thỏ nhỏ cho thím ăn nhé."
"Được, vậy chúng ta ngoắc tay nào."
"Ngoắc tay!"
Thế là một lớn một nhỏ cứ như vậy mà hẹn ước lần sau gặp nhau.
Sau khi lưu luyến hẹn gặp lại với Giang Mạn Vân xong, nhóm người của Hách Liên Kiều chính thức xuất phát.
Nhà cha mẹ đẻ của Chu Chiêu Đệ ở công xã Thanh Hà, tuy nói thuộc cùng một thị trấn với công xã Tam Kiều, nhưng cách nhau cũng không gần lắm, đi bộ ít nhất phải mất nửa tiếng.
Tuy nhiên, bọn họ rất may mắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phuc-bao-o-thap-nien-60/4055838/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.