Edit: HiHi
Lần này lên núi không mang theo xe đẩy, hai người chỉ đeo sọt tre, nhiều thứ không cần thiết đều không mang theo, để tránh phải mang quá nặng.
Theo ý của Thẩm Huyền Thanh, Lục Cốc không cần làm quá nhiều việc, mỗi ngày chỉ cần nấu cơm là được, lạnh thì lên giường đắp chăn làm chút việc may vá, ngay cả Thang bà tử cũng để ở nhà.
Hai người ôm nhau lúc này là sự ấm áp lâu rồi không có. Lục Cốc không nói gì nhưng trong lòng tràn đầy vui sướng. Thẩm Huyền Thanh luôn có thân nhiệt cao, thân thể cường tráng rắn chắc còn ấm hơn cả Thang bà tử.
Ở ngoài dãi gió dầm sương một tháng, về nhà được ngủ trên giường sạch sẽ ấm áp làm Thẩm Huyền Thanh vô cùng thư giãn, đặc biệt trong lòng còn ôm phu lang nhỏ, càng khiến hắn cảm thấy dễ chịu thoải mái.
Bên ngoài vẫn mưa không ngớt, trời âm u, không có bao nhiêu ánh sáng. Tuy không uống rượu, nhưng cũng có thể nói là no đủ, trong bụng ấm áp, cả người càng trở nên lười biếng. Giờ nếu không ngủ một giấc thì thật có lỗi với sự thoải mái này.
"Cùng nhau ngủ một lát nhé." Thẩm Huyền Thanh khẽ cười nói, nói rồi hôn nhẹ lên khóe môi Lục Cốc, ôm người trong lòng càng chặt hơn một chút.
Khóe môi và má bị hôn mấy cái, Lục Cốc không kìm được vui sướng, khóe môi hơi nhếch lên, ánh mắt long lanh, "Dạ" một tiếng rồi tìm tư thế thoải mái trong lòng Thẩm Huyền Thanh, sau đó hai người cùng nhau đắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/3738669/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.