Sau vài ngày thì Châu Dụ cũng đã đưa Thượng Quan Tịch Mộng về nhà, vừa về đến Thượng Quan gia thì anh ta đã gặp ngay Thượng Quan Tịch Huyên và Thượng Quan Diệp An đang ngồi ở ngoài vườn, vừa hóng mát vừa làm bài tập, vốn dĩ đang rất vui vẻ, nhưng vừa nhìn thấy anh ta thì đôi mắt của Tịch Huyên liền híp lại, cậu nhóc nhìn anh ta một lượt, rồi lại nhìn chị mình, xong cũng chẳng nói gì mà liền đứng dậy rời đi.
Thượng Quan Diệp An cũng chỉ cười xòa một cái, sau đó xin phép đi theo đứa em trai này.
Đến cả Thượng Quan Tịch Mộng cũng không biết cậu nhóc bị làm sao nữa, Châu Dụ chỉ cần nhìn thái độ này của Thượng Quan tiểu thiếu gia thì cũng hiểu thành kiến mà cậu nhóc dành cho mình. Anh ta cũng không vội, cô thở dài một cái, xem ra những ngày tháng ở bên Bạch Quán Tông khiến cho em trai của cô học hư rồi.
- Xin lỗi anh, xem ra tôi đã quá dung túng cho nó rồi.
- Em đừng trách Huyên Nhi, trẻ con không hiểu chuyện mà. Được rồi, chắc em cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai anh đưa em đi chơi?
Thượng Quan Tịch Mộng không từ chối cũng không nhận lời, nhưng cô vừa về thì công việc nhưng ngày qua cần phải xử lý gấp, cô cũng sợ mình sẽ không có thời gian để đi chơi cùng anh ta, nhưng dù sao Châu Dụ cũng vừa giúp cô tìm nhà ở nước ngoài, nếu từ chối thẳng thừ quá thì cũng không được. Cuối cùng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-ba-nha-bach-tong/2929384/chuong-47.html