Buổi tối, Thượng Quan Tịch Mộng ngồi ở thư phòng làm việc, cô vừa xem xét công văn trên bàn, vừa phải suy nghĩ những vấn đề cá nhân bên ngoài. Lúc này, Châu Dụ lại gọi điện đến, cô liếc mắt nhìn một cái, rồi cũng từ từ bắt máy.
- [Em đang làm gì vậy? Có thời gian không, anh đưa em ra ngoài hít thở không khí trong lành]
- Tôi đang bận.
- [Nói chuyện một chút được không?]
- Tùy.
Sau đó thì Châu Dụ cũng chỉ hỏi han tình hình của cô hiện tại, hơn nữa tháng sau cũng là qua năm mới, anh ta cũng không biết cô đang có ý định gì cho năm mới hay không. Nhưng nghe đến tháng sau là năm mới, cũng là sinh nhật của cô, nhưng cô không có mặn nồng gì với chuyện này lắm, nên cũng không nhắc gì với Châu Dụ.
Lúc này cô đang kí tên vào văn bản mà Tăng Mẫn đã chuẩn bị, Châu Dụ liền hỏi:
- [Tháng sau là sinh nhật của em, em có ý định gì chưa?]
- Không có.
Cuộc trò chuyện nhạt toẹt của cô và Châu Dụ cũng kéo dài tận mấy tiếng, nhưng Châu Dụ ở một bên luyên thuyên không ngớt, còn cô thì chỉ à, ừ, ờ cho có lệ xong rồi thôi. Sau hai tiếng thì cô cũng tắt máy, có lẽ đây là lần đầu tiên cô trò chuyện với một người dài như vậy… À cũng không hẳn là nói chuyện mà chỉ là ngồi nghe nhau thở. Bất chợt, cô lại nhớ đến câu nói của thím hai vào mấy ngày trước, bà ấy từng nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-ba-nha-bach-tong/2929383/chuong-48.html