Hôm sau, tin tức Tĩnh Vương bị ám sát đã được truyền vào trong cung từ sớm.
Hoàng Đế lười biếng nằm trên long sàng không muốn dậy, đá đá A Hồ, mơ mơ màng màng oán hận hắn “Ngươi phiền chết đi được, lát nữa đi lâm triều giúp ta đi…”
Thái giám vội vàng từ bên ngoài đi vào, cúi đầu đứng cách màn lụa năm sáu bước chân, nghiêm túc nói “Khởi bẩm Bệ Hạ, Tĩnh Vương Điện Hạ đêm qua bị ám sát, thụ thương không nhẹ!”
Tiêu Diễm đang nằm ườn nghe vậy ngồi bật dậy, vén mạnh bức rèm, lộ ra nửa thân trên “Ngươi nói cái gì?”
“Bệ Hạ, Tĩnh Vương Điện Hạ đêm qua bị ám sát.” Thái giám lặp lại lần nữa, sắc mặt cũng không tốt lắm. Chuyện này không phải chuyện đùa, nhất định sẽ tạo ra một trận chấn động trong triều.
Mới sáng ra đã nhận được tin lớn như vậy, còn buồn ngủ gì nữa cơ chứ!
Tiêu Diễm vốn đã phiền chuyện triều chính, giờ lại bất ngờ xảy ra chuyện như này, y quả thực đau hết cả đầu “Ngươi lui xuống trước đi.”
Thái giám vừa đi, A Hồ đã hiện thân, an ủi Tiêu Diễm “Đừng nôn nóng!”
Tiêu Diễm đi chân trần trong phòng “Sao lúc này lại lòi ra một con thiêu thân thế cơ chứ? Ta có ra ngoài nói không phải ta làm, e là cũng không có mấy người chịu tin ta.”
Tuy rằng Tiêu Diễm chưa từng nghĩ đến việc giết chết thúc thúc ruột của mình, nhưng ngay lập tức, y lại cảm thấy chẳng bằng lúc này Tiêu Tuy chết luôn đi, thì có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phi-thu-chu-luon-muon-an-ta/3171420/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.