Nhưng mà anh rất yêu em.”
Trong nhà ga nhộn nhịp, Hoắc Yên kéo tay Phó Thời Hàn, hai người đứng ở cửa lên tàu tiễn Hứa Minh Ý và Thẩm Ngộ Nhiên.
Ban đầu Thẩm Ngộ Nhiên muốn đặt vé máy bay đi về, có điều bởi vì chậm mất hai ngày, giá vé tăng vọt, Hứa Minh Ý dự định ngồi tàu hỏa. Đi tàu hỏa cần ít nhất hơn hai mươi tiếng, Thẩm Ngộ Nhiên sợ Hứa Minh Ý đi đường một mình cô đơn, liền liều mình bồi quân tử, cùng anh ta ngồi chung tàu hỏa.
Công việc của Hướng Nam ở công ty chất cao như núi, việc lớn việc nhỏ đều chờ anh ta về ra quyết định, cho nên đã sớm mua vé máy bay về trước.
Trước cửa lên tàu, Phó Thời Hàn kéo vali hành lý đưa cho Hứa Minh Ý, nói: “Chú ý an toàn, đến nơi báo cho tớ.”
“Yên tâm đi, người to như thế, không mất đâu mà lo.” Thẩm Ngộ Nhiên phất tay với anh: “Về đi, đừng tiễn nữa.”
Hứa Minh Ý lưu luyến không rời nhìn Phó Thời Hàn: “Lúc nào thì có thể gặp lại?”
Thẩm Ngộ Nhiên nhìn nét mặt bịn rịn thái quá của anh ta, hét lên: “Làm gì làm gì vậy! Biết cậu và lão tứ tình cảm tốt, nhưng người ta có vợ rồi, cậu tém lại giúp tớ đi.”
Hoắc Yên cúi đầu cười cười, cô biết trước kia học đại học, Phó Thời Hàn đặc biệt chiếu cố Hứa Minh Ý, coi anh ta như em trai mình, mọi thứ đều nhớ đến anh ta, cho nên hai người bất kể trong sáng ngoài tối, tình cảm cực kỳ tốt.
Trong nhà, Phó Thời Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-on-nhu/1837372/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.