Ta biếtrõ là ta yêu nàng, thanh âm trầm thấp của hắn vẫn một mực vang vọng bên tainàng, cứ thế lúc được nâng lên ngựa nàng vẫn như cũ bị vây trong u mê.
Tayphải không dám dùng sức của Tiêu Kinh Sơn đặt ở bên eo nàng bảo hộ thân thể củanàng, bàn tay khác thì dắt lấy dây cương điều khiển ngựa đi về phía trước. Điđược một lúc lâu sau, cuối cùng trong lòng Mai Tử cũng tiếp thu được, vui mừngchấn kinh thậm chí còn có chút không dám tin lan tràn mà đến.
Lồngngực phát ra sức nóng phía sau nàng, hơi thở dốc âm ấm ở ngay trên đầu nàng, nàngtừ má đến cổ đều nóng bỏng, nhưng trên môi lại không tự chủ vẽ lên một đườngcong hạnh phúc.
Kể từkhi nói ra câu kia, Tiêu Kinh Sơn vẫn không nói thêm cái gì, rất trầm mặc. MaiTử không nhịn được suy đoán trong lòng, hắn đây là thế nào, sao không nói lờinào nữa?
Mai Tửcúi đầu nhìn trộm liếc nhìn về phía sau nhưng chỉ thấy hắn duỗi cánh tay rắnchắc lại đây.
TiêuKinh Sơn cảm thấy động tác của nàng, cho là nàng ngồi không được thoải mái,dùng tay phải hơi đỡ lấy nàng xích xích vào trong.
Mai Tửcúi đầu nhẹ giọng nói: "Ta không sao."
TiêuKinh Sơn thô ách "À" một tiếng, tay phải vẫn hơi dùng sức đem nàngkéo chặt vào trong lòng mình, hai đùi ép một cái lên bụng ngựa, ngựa liền bướcnhanh hơn.
Tronglòng Mai Tử càng nói thầm, kể từ khi hắn nói câu kia, cả người cũng bắt đầucứng ngắc, đây là thế nào?
Nhưngnàng chợt nhớ tới câu cuối hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107733/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.