Ngàyhôm nay Mai Tử dậy từ sớm. Đêm qua nàng nghe mấy nha hoàn nói tiến cung phảichuẩn bị nhiều thứ. Tuy Tiêu Kinh Sơn lại nói không cần quá mức để ý, tùy tiệnmột chút là được, nhưng trong lòng nàng vẫn có chút thấp thỏm.
Thậtmay là nàng cũng chẳng có gì để lo, tất cả mọi chuyện đã có người xử lý thỏađáng, nàng chỉ cần mặc quần áo vào là được. Tiêu Kinh Sơn thấy nàng vẫn như cũcó chút không tự nhiên, đi tới cầm tay nàng an ủi nói: "Trước kia khôngphải nàng nói muốn tới đây tìm hoàng thượng hỏi tung tích của ta sao? Sao lúcđó không có sợ như vậy."
Mai Tửnhớ tới trước kia, nhịn cười không được: "Lúc đó ta căn bản không hiểuchuyện, liền một lòng nghĩ bất luận như thế nào cũng phải tìm được chàng. Bâygiờ biết nhiều rồi, đương nhiên cũng biết hoàng thượng nói một câu là có thểmuốn mạng người, ta có thể không sợ sao?"
Bàn tayấm áp khô ráo của Tiêu Kinh Sơn nắn tay nhỏ bé của nàng: "Đừng lo, đươngkim hoàng thượng là một quân chủ rất nhân từ, nàng nhìn thấy người thì sẽbiết."
Nhìnthấy người thì sẽ biết? Mặc dù nói như thế nhưng trong lòng Mai Tử vẫn bất annhư cũ. Tâm trí cứ như thế trên dưới thuận theo kiệu lắc lư, nàng căn bản khôngcó tâm trạng ngắm phong cảnh. Sau một hồi lắc lư cuối cùng nàng cũng đến trướccửa cung, liền có người mời nàng xuống kiệu, theo người trong cung người vencon đường lát đá mà đi.
Vì TiêuKinh Sơn là Đại tướng quân, là võ tướng, mà Mai Tử chỉ là gia quyến cho nênphải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107723/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.