Có lẽlà do sợ hãi nên rõ ràng trong mắt Tiêu Kinh Sơn mang theo ý cười nhìn mình,nhưng nàng vẫn cảm thấy nụ cười này mang theo ý thử quan sát. Trong lòng nànghoảng hốt, bưng trà đến bên môi uống... lại không cẩn thận bị sặc.
TiêuKinh Sơn quan tâm lại đây nhận lấy ly trà đặt xuống bàn, duỗi tay qua giúp nàngđấm lưng.
Mai Tửlắc lắc đầu: "Ta không sao."
TiêuKinh Sơn nhìn thần sắc Mai Tử, trầm ngâm một chút lại như nhớ tới chuyện gì đó,nói: "Có chuyện, ta vẫn không có cơ hội hỏi nàng."
Mai Tửlúc này đang sợ hãi, nghĩ vừa rồi mình đúng là có chuyện vẫn không biết nên hỏihay là không nên hỏi, vì sao hắn cũng có chuyện muốn hỏi nàng? Nhưng lập tứcnàng cũng chỉ có thể gật đầu nói: "Ừ, chàng hỏi đi."
TiêuKinh Sơn thấy xung quanh không có ai liền đem Mai Tử ôm lấy thả lên chân mình.Mai Tử cảm thấy tư thế này nếu bị người nhìn thấy thì thật không tốt lắm, muốnvùng vẫy. Nhưng mà đối mặt với cánh tay có lực của Tiêu Kinh Sơn, nàng đươngnhiên là tránh không thoát, không thể không ngoan ngoãn dựa vào bả vai hắn, bấtmãn dở sở trường lấy đầu ngón tay đâm đâm lồng ngực hắn.
TiêuKinh Sơn cũng không ngăn nàng, dù sao đầu ngón tay nàng rất non mềm, đâm thếnào cũng sẽ không đau, có chăng thì cũng chỉ hơi ngứa mà thôi. Hắn chỉ cúi đầuxem xét thần sắc của nàng, nhẹ giọng hỏi: "Trước đó vài ngày lúc ta khôngcó ở đây, có người đến tìm nàng sao?"
Mai Tửnghe hắn nhắc tới chuyện này, trong lòng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107722/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.