TiêuKinh Sơn sắp xếp những chuyện cần làm, đem những thôn dân tinh lực cường trángphân ra làm ba ca, mỗi ca thay phiên nhau canh giữ khe núi. Lại quy ước mỗi khicó sói đến, thì phải gào thật to, những người khác trong thôn sẽ nhanh chóngđến đây. Cứ như vậy, ít nhất cũng có thể bảo đảm cho mọi người có thể nghỉngơi.
TiêuKinh Sơn thể lực cường tráng, cả ba ca hắn đều có mặt để canh giữ chỗ đó. MaiTử đau lòng hắn, nhưng hắn đương nhiên không nghe, Mai Tử cũng đành không nhắctới nữa. Từ từ, những người khác trong thôn cũng phát hiện, khuyên hắn nên nghỉngơi, cơ thể là quan trọng nhất. Ai dè, khi ấy Tiêu Kinh Sơn ngồi trên một tảngđá đang ăn chén mì nóng hôi hổi, vừa cười vừa nói: "Không sao, đây chẳngtính là cái gì."
NgoàiTiêu Kinh Sơn, lực lượng tiên phong chống sói còn có bọn cướp. Nếu như mới đầungười dân trong thôn đối với bọn họ là đồng tình cùng bất đắc dĩ, thì sau nàyliền còn có cả kính nể cùng cảm kích.
Trên ngườibọn họ bị thương, nhưng vẫn là như cũ kiên trì lúc nào cũng canh giữ ở cửathôn, đề phòng bầy sói tấn công. Trong tay bọn họ luôn luôn cầm một cây cung,ngay cả lúc đi ngủ cũng chưa từng buônglỏng.
Thôndân cảm kích có thừa, liền mang theo thịt, lương khô, thực phẩm trong nhà lạiđây. Bọn cướp lúc đầu còn khách khí, sau này thấy thôn dân nhiệt tình quá, cũngbiết là cần có để đề phòng bầy sói về lâu về dài, lúc này mới nhận lấy đến.
Trừ lúcđưa cơm, nữ nhân trong thôn sẽ luân phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107694/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.