Mai Tửthấy mọi người đi, nghĩ bọn cướp chắc cũng đã đói, liền vội vã vào bếp, nhómlửa nấu cháo rang cơm. Tiêu Kinh Sơn nhìn mười mấy tên cướp một chút, biết mộtnồi cháo khẳng định không đủ ăn, liền tự mình vào làm cơm, nói Mai Tử qua nhàmẹ mượn thêm nồi.
Mai Tửcũng hiểu chuyện, tháo váy dài vội vã chạy đến nhà mẹ. Thủ lĩnh bọn cướp nhìntình hình này, đương nhiên không thể không biết xấu hổ để Tiêu Kinh Sơn nấu cơmcho bầy huynh đệ này của mình, vội vã ném cho thiếu niên thanh tú bị thương nhẹnhất kia một ánh mắt: "Hồ Hữu, làm việc đi!"
Thiếuniên gọi là Hồ Hữu vội vã chạy đến bếp dành việc nhóm lửa. Tiêu Kinh Sơn nhìnthiếu niên này một cái, nhận ra đây chính là người ngày đó bị mũi tên của mìnhbắn trúng cây trâm, thế là liền đem chùy sắt đưa cho hắn.
Thiếuniên Hồ Hữu hiển nhiên chưa nhóm lửa bao giờ, hắn đón lấy chùy sắt, nhất thờikhiến nhà bếp liền trở nên lộn xộn, lửa đã nhen chút nữa là bị dập tắt. Têncướp bên cạnh thấy vậy, vội vã chạy đến giúp, mọi người bảy tay tám chân cuốicùng cũng làm cho lửa cháy lại lần nữa.
TiêuKinh Sơn ngồi bên cạnh thủ lĩnh bọn cướp, hai người trầm mặc không nói lời nào.
Một lúcsau, thủ lĩnh bọn cướp cuối cùng cũng nhịn không được, lên tiếng hỏi:"Huynh nhất định là người không đơn giản, trong núi lớn này sẽ không cóngười như vậy."
Một mũitên có thể làm bọn cướp thất kinh, nam nhân này không giận mà uy, chỉ huy mọingười đẩy lùi đám sói giống như đã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107693/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.