Mai Tửsửng sốt, lúc đầu không tin, sau lại thấy khuôn mặt Tiêu Kinh Sơn rất nghiêmtúc, lúc này mới kinh ngạc hỏi: "Sao lại mua lừa vậy?"
Lão giàbán vải bên cạnh cũng nhìn qua đây, thấy con lừa thở phì phì phun phí ra cáimũi nhỏ, cười ha hả chen miệng nói: "Chắc là phu quân cô nương sợ cô nươngleo núi quá mệt mỏi, cho nên mua nó về chở cô nương, tiểu nương tử này rất cóphúc khí a."
Mai Tửnghe vậy trong lòng ngọt ngào, nhìn về phía Tiêu Kinh Sơn, chỉ thấy Tiêu KinhSơn thẳng thắng cười nói: "Lão bản nói rất đúng, từ chợ về đến nhà phải điqua năm ngọn núi. Nàng phải dựa hết vào đôi chân thật sự là quá cực khổ. Vớilại, có con lừa trong nhà cũng giúp được nhiều việc, sau này làm chuyện gì cũngdễ."
Mai Tửđi lại, đưa tay sờ bộ lông ngắn ngủn trên đầu con lừa. Con lừa lông ngắn nàylại rất bướng bỉnh, quay đầu đi, lỗ mũi phun khí phì phì. Mai Tử vừa ngạc nhiênvừa cười: "Ai nha, nó rất hư a."
TiêuKinh Sơn duỗi bàn tay, kéo chặt dây cương, con lừa lập tức ngoan ngoãn khôngphun khí nữa. Tiêu Kinh Sơn lại cười nói: "Con lừa này mới mua, còn chưaquen, qua mấy ngày sẽ tốt thôi."
Trongnhà, khi Mai Tử còn nhỏ cũng có gia súc, sau này gia cảnh không tốt nên phảibán đi. Hôm nay nhìn con lừa ngày, ngược lại có phần thân thiết vui vẻ, chẳngqua vẫn tiếc bạc, liền hỏi Tiêu Kinh Sơn tốn hết bao nhiêu bạc.
TiêuKinh Sơn giải thích: "Ta chính là sợ nàng không nỡ mua nên không nói chonàng biết, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107685/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.