Bởi vì Hứa Thanh Gia xử lý tình hình thiên tai thỏa đáng nên sau khi báo lên đã được triều đình khen ngợi, kiểm tra đánh gia cuối năm được loại ưu là điều trong tầm tay. Ngược lại huyện lệnh Trịnh Hà ở huyện Khúc Tĩnh lân cận, địa chấn ngày đó lại đang tìm hoan mua vui, sau khi xảy ra đại nạn thì lại không trình lên xử lý kịp thời, chưa đầy mộttháng mà trong huyện nổ ra bệnh dịch, thêm vào đó, lúc xảy ra địa chấn bị sập nhà đè chết dân chúng, dân cư huyện Khúc Tĩnh mười nay chỉ còn bốn năm. Việc này làm tri phủ đại nhân giận dữ, báo lên triều đình. Vốn Trịnh Hà sẽ bị trừng phạt, thế nhưng thông cáo của triều đình còn chưa tới thì Trịnh Hà cũng nhiễm bệnh dịch mà đi. Cả nhà nay chỉ còn lại một lão bộc cùng một tiểu lang, việc này chỉ có thể bỏ qua, bên trên lại phái quan viên khác đến Khúc Tĩnh nhậm chức huyện lệnh.
Chỉ sợ quan viên đến sau sẽ hận Trịnh Hà muốn chết, vừa nhậm chứcđã phải nhận lấy cục diện rối rắm này, là nơi có bệnh dịch nặng nề, ai biết có nối bước theo Trịnh Hà hay không chứ.
Huyện Nam Hoa bên này là Hứa Thanh Gia tự mình đi xử lý, lúc ấy ra tay mạnh mẽ, ngăn cản di dân thủy táng, chôn cất di thể kịp thời, còn tự mình xem xét nguồn nước có sạch sẽ hay không, lại nhấn mạnh nguồn nước trồng trọt cũng phải sạch… bảo nhóm sai dịch truyền xuống hạng mục các công việc cần được chú ý, yêu cầu nạn dân phải làm được. Lại phát động đại phu địa phương chuẩn bị thuốc phòng bệnh dịch.
Lúc ấy điều kiện gian khổ, rất nhiều dân chúng cảm thấy Huyện lệnh đại nhân yêu cầu quá nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471826/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.