Sau khi uống nước xong, nàng mới chú ý đến ống quần của Tiểu Thảo hãy còn ướt, ở bên cạnh không xa còn có một túi lớn ngao sò còn tươi. Xem ra là Tiểu Thảo mới từ trên biển trở về.
“Tiểu Thảo tỷ tỷ, không phải tỷ không ăn được những thứ này sao, cào nhiều như thế để làm gì?”
“Đương nhiên là mang đi để đổi lấy đồng bối rồi, mười cân thịt ngao sò có thể đổi được một đồng bối đó.”
Ngọc Trúc: “…”
Mười cân thịt sò, vậy thì cần đến bao nhiêu cân ngao sò đây? Thủy triều xuống chỉ kéo dài có vài tiếng, cứ coi như là cào không ngừng nghỉ thì đến giữa ngày cũng chỉ có thể cào được mười cân, mà lọc lấy vỏ đi rồi thì chút thịt này chắc chắn chưa đến mười cân.
Có điều, không thể không nói, đây cũng là một nguồn thu nhập, chẳng qua là hơi cực khổ một chút.
“Tiểu Thảo tỷ tỷ, vậy tỷ cứ bận bịu đi ha, muội về nhà trước.”
Ngọc Trúc bước đôi chân ngắn cũn đang định đi thì trông thấy hai người đã vào đến cửa.
Một nam một nữ, người đàn ông cao to cường tráng trông khá quen, người nữ còn càng quen hơn.
À… Nàng nhớ ra rồi, trước đây lúc đi sửa lưới với đại tỷ đã từng trông thấy người đàn ông kia, Đào Nhị Thẩm có nói đấy là nhi tử thứ hai của thôn trưởng Đào, tên là Đào Hữu Tài.
Còn nữ nhân bên cạnh kia chính là Hiểu Nguyệt.
Hai người họ vừa đi lại thi thoảng nhìn nhau cười, liếc qua thôi cũng thấy có chuyện.
“Hiểu Nguyệt, vậy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507144/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.