Hắn ta tiến lên vài bước, xem xét những nơi có thể tiếp nhận nạn dân rồi chỉ vào chỗ sau cùng của thẻ tre: “Chi bằng phân tới mấy thôn làng trong vịnh Hà.”
Tần đại nhân lập tức bật cười.
“Tiểu tử ngươi thật đúng là có mắt nhìn.”
Vịnh Hà chính là một vịnh ngoài nằm gần thành chính, so với huyện Cống Nguyên xa xôi thì tất nhiên là tốt hơn rất nhiều. Đơn cử là đường vào thành ngắn đi gấp rồi, đấy là chưa kể bên phía vịnh Hà hải sản đủ đầy, chịu khó siêng năng thì sẽ không lo đói.
Tần đại nhân suy nghĩ một chút, ba tỷ đệ Ngọc thị vẫn còn trẻ lại chưa lập gia đình, nên phân đến vịnh Hà quả cũng không tệ, nơi ấy dương thịnh âm suy, đúng là phải phân chia thêm nhiều nữ tử đến hơn.
Vốn dĩ ông định rằng sẽ chọn lấy vài nữ tử cô độc không thân không quyến để phân sang đó, nhưng hiếm lắm mới có được lần Ngụy Bình mở miệng đánh tiếng, tăng thêm một nhà này cũng không sao.
Thế nên cả nhà Ngọc Trúc cứ như thế được chỉ định đến thôn Thượng Dương của vịnh Hà.
Lúc được cầm hộ tịch mới của nhà mình, ba tỷ muội đã nhìn rất lâu. Mặc dù hai đứa nhỏ không hề biết chút chữ nào nhưng đại tỷ biết nên đã đọc cho bọn họ nghe: “Vịnh Hà, thôn Thượng Dương… Chỗ này là nơi nào thế nhỉ?”
Ba tỷ muội đều mờ mịt mông lung, vẫn là Ngọc Linh lanh lợi hơn nên đã chạy đi nghe ngóng hỏi thăm một vòng. Sau khi trở về thì phấn khích tới nỗi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507112/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.