Ngọc Linh: “!!!”
Tiểu hỗn đản! Dám vạch trần ta!
“Trưởng tỷ…… Ta……”
Nàng muốn biện minh là ‘lời nói của tiểu hài tử thì không thể tin’, nhưng khi vừa nhìn thấy đôi mắt đã bắt đầu phiếm hồng của trưởng tỷ, miệng nàng lại không thể thốt ra được lời nào.
Dù sớm hay muộn cũng đều phải nói, Ngọc Linh đành cắn răng nói ra chuyện nàng tìm được người để bán thân đổi lấy tiền.
Ngọc Dung nghe xong chỉ ngồi lặng lẽ, cũng không hề mở miệng trách cứ nàng. Lặng im một hồi lâu thì đột nhiên tự vả lên mặt mình một bạt tai.
Ngọc Trúc:!!!
“Trưởng tỷ! Ngươi làm gì vậy?!”
Ngọc Linh vô cùng đau lòng, âm thanh của cái bạt tai kia nghe rất có lực.
“Là ta vô dụng, không chăm sóc tốt cho các ngươi.”
Ngọc Dung giương mắt lên, nước mắt đã giấu hết đi, chỉ còn lại một vẻ kiên định.
“Đệ nói đi, đệ tìm người kia ở đâu?”
“Trưởng tỷ ngươi……”
Ngọc Dung nở nụ cười, an ủi xoa xoa mái đầu của hai muội muội.
“Ta là trưởng tỷ trong nhà, nếu có phải bán mình thì ta mới là người nên đi. Ngày thường đệ rất lanh lợi, giao cho đệ chăm sóc tiểu muội ta cũng yên tâm.”
Ngọc Linh không ngờ sau khi mình nói ra sự thật, lại có thể lay động tâm tư của trưởng tỷ.
Hai tỷ muội ai cũng không muốn đối phương phải đi bán mình, tranh giành một hồi lâu, đột nhiên nhìn thấy nạn dân xung quanh cửa thành đều đứng dậy xếp thành một hàng, chắc là sắp có một nhân vật lớn xuất hiện.
Sau một tiếng hô đồng thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507108/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.