Edit: Yunchan
Đông Đông muốn rút tay về, muốn dịch sang chỗ khác. Nhưng hai tay cô bỗng bị chộp lấy, cô giật mình, đành luống cuống cúi sụp đầu.
Hắn từ từ vươn tay ra xoa mặt và cằm cô, gần như bắt cô phải ngẩng đầu lên.
Cô chẳng biết xoay sở đường nào, cuối cùng đành phải ngước mắt lên. Đập vào mắt là một đôi mắt đen sâu thẳm, bàn tay đang mơn trớn mặt, tai và môi cô. Sau đó, hắn cúi đầu xuống hôn cô.
Đông Đông hít mạnh vào, run lên khe khẽ.
Mùi vị của hắn thân quen biết bao, từng dòng nước ấm vỗ về làm toàn thân cô ấm áp.
Nước mắt ầng ậng bên vành mắt bỗng tràn bờ, lăn xuống một giọt.
Hắn hôn vào giọt lệ của cô rồi lùi ra, dỗ dành gương mặt nhỏ tái nhợt của cô, hé môi nói: “Đông Đông, ta không quan tâm bề ngoài của nàng ra sao, ta yêu nàng, dù nàng thế này mãi mãi, ta vẫn yêu nàng.”
Sau đó hắn hôn cô lần nữa, hôn say đắm, mãi tới khi Đông Đông không thể nén nổi tình ý đã ngập lòng, khóc đó rồi cười đó, vòng hai tay qua ôm lại hắn.
Vì bị cơn xúc động của Đông Đông ăn mòn, A Linh đau tới nỗi té xuống đất tê liệt. Nhưng cô ta vẫn nhìn thấy sự biến đổi của Đông Đông đang dựa vào lòng Dịch Viễn, mái tóc trắng toát sau lưng dần dần trở xám rồi hóa thành đen, vảy trên người cũng từ từ lặn mất, không còn vết tích.
Phong ấn màu trắng ở hai tai cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-noan-dong/2516924/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.