🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm lớp năm, ông bô Hồ nổi cơn tốt bụng đột xuất, sắm cho tôi một chiếc xe đạp. Cũng vì tôi nhằng nhẵng đòi hỏi mà ba tôi lại nhờ lắp thêm chiếc đệm ngồi phía sau, để tôi chở Bạch Tiểu Niên cho tiện.

Tôi đưa Bạch Tiểu Niên đến trường, ngã hết năm lần mới biết cách đèo người bằng xe đạp. Giỏ xe méo mó vẹo vọ. Bắp chân trái Bạch Tiểu Niên bị trầy một mảng da nho nhỏ, cậu ấy che mắt cố nín khóc. Hồ Gia Minh khắp mình toàn sẹo dạn dày sương gió, không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ Bạch Tiểu Niên rơi nước mắt.

Tôi nói bị thương có tí tẹo vậy không lưu sẹo được đâu, cậu khóc nỗi gì. 

Cậu ấy ngồi bệt trên bậc cầu thang, lấy nước khoáng rửa vết thương: “Đau í, Hồ Gia Minh, cậu có biết đi xe không vậy?” Trước khi gặp tôi, Bạch Tiểu Niên chính xác là bông hoa trong nhà kính, chưa bao giờ phải chịu bất cứ tổn thương nào. Lần đầu tiên cậu ấy đổ máu – ngoài lúc vào bệnh viện ra, chính là bởi tại tôi.

Tôi nghe mà như sét đánh lưng trời. Cái giống lì lợm như tôi thì khỏi nói, có bầm dập sứt sẹo đôi chút cũng chẳng đáng kể vào đâu. Nhưng cậu ấy là ai? Là Bạch Tiểu Niên đó, Bạch Tiểu Niên cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan. Hôm nay tôi để cậu ấy bị thương, khác nào vạch một vệt xước trên viên ngọc quý! Rồi phải làm sao bây giờ?

Tôi bảo, Tiểu Niên, tớ sẽ chịu trách nhiệm với cậu. Cậu ấy đáp, Hồ Gia Minh, dựng xe lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nien/1677291/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Niên
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.