Vì vậy, tôi cứ như thế mà ngu ngơ trở thành đồ đệ của ông lão đó, mà nói trắng ra thì là một chân chạy vặt.
Từ từ, tôi mới biết được, ông lão áo xanh kia tên là Diệp Trầm Hải, là một vị ngự y của Y quốc — quốc gia đã tấn công đất nước này. Mà thằng bé kia thì gọi là Nguyên Dịch, từ nhỏ đã theo ông.
Thực ra, y thuật của Diệp Trầm Hải cũng xem như là khá cao, nhưng muốn dạy dỗ đệ tử của Kì Nhiên ấy hả, nói ra thì vẫn còn kém một chút. Có điều, tất nhiên là tôi sẽ không ngốc đến mức đi bộc lộ tài năng. Có thể bình an đợi nhóm Bộ Sát trở về mới là nguyện vọng lớn nhất của tôi.
Tôi vừa lược thảo dược, vừa hỏi:"Tiểu Dịch, vì sao mà canh phòng trong Hoàng cung đã nhiều ngày mà vẫn còn nghiêm như vậy?"
Nguyên Dịch nở nụ cười cực kì hưng phấn, động tác liến thoắng cũng dừng lại:"Vì Thiếu chủ sẽ đến nơi này đó!"
"Thiếu chủ?" Trong lòng tôi hơi khẽ rung động. Rồi bỗng, tôi nhớ, lúc trước khi kết hôn, quốc gia "hạnh phúc" kia, hình như.. cũng gọi là Y quốc thì phải? Hơn nữa, ông lão lúc ấy cũng bảo Thiếu chủ là Hoàng Thượng của bọn họ, chẳng lẽ. là cùng một người?
"Thiếu chủ là thủ lĩnh cao nhất Y quốc em, mỗi khi thu phục đến đâu, ngài sẽ thân chinh đến ở một khoảng thời gian, định ra chính sách thích hợp nhất cho quốc gia đó." Nguyên Dịch cười đầy tôn kính và ngưỡng mộ, giọng điệu hệt như những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhien-mong/2723945/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.