"Cái gì cơ? Cậu thích chú của mình à?" Vĩ Thành nghệ Tô Chỉ Nhược nói mà liền bất ngờ, cậu đập tay lên cùng với giọng nói to.
"Cậu... cậu nhỏ tiếng thôi!" Chỉ Nhược thúc giục, cô che miệng Vĩ Thành lại.
"Được được, nhưng mà Tiểu Hy... sao cậu không bất ngờ gì hết vậy?" Vĩ Thành quay qua nhìn Dương Hy đang chống cằm ung dung kia.
"Thật ra tớ đã đoán được từ lâu rồi, chỉ là chưa hoàn toàn chắc chắn nên mới đợi Chỉ Nhược mở lời." Dương Hy đáp.
"Rõ ràng như vậy sao?" Tô Chỉ Nhược nghe vậy liền có chút e thẹn, đỏ mặt nhìn Dương Hy.
"Cũng không hẳn là như thế, tớ cũng chẳng hiểu sao lại nhìn ra được cậu và chú ấy có vấn đề." Dương Hy cười cười đáp, cô còn có chút tự hào vì khả năng này của mình đấy.
"Vậy cậu tính như nào hả Tiểu Nhược?" Vĩ Thành hỏi.
"Tớ... tớ dự định sẽ tỏ tình chú ấy!" Chỉ Nhược đáp.
Thật ra cô đã có suy nghĩ này từ rất lâu rồi nhưng mãi vẫn chưa lên kế hoạch, cũng chưa có tín hiệu gì từ anh để Tô Chỉ Nhược thêm động lực cả.
"Cậu dự đoán khả năng thành công sẽ là bao nhiêu?" Dương Hy hỏi, vì dù sao Hoắc Tử Sâm cũng là một người đàn ông tốt nên nếu cả hai đến được với nhau thì cô sẽ rất mừng cho bạn của mình.
Nhưng suy nghĩ của Hoắc Tử Sâm thì cô không nắm chắc lắm, anh ta là một người đàn ông quyền lực, che giấu tâm tư rất giỏi, rất dễ thao túng người khác, nên càng sợ hơn rằng việc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi/3793055/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.