"Đừng khóc, chú sẽ đòi lại công bằng cho cháu." Hoắc Tử Sâm thấy Tô Chỉ Nhược khóc mà đau lòng không thôi, trong lòng anh vô cùng khó chịu, anh mỗi lúc đều nâng niu bảo vệ, không để cô phải khóc, không để cô chịu tổn thương, anh còn không nỡ quát mắng Chỉ Nhược. Vậy mà giờ đây lại có kẻ dám quát mắng, còn bắt nạt bé cưng của anh.
"Tử Sâm, cô ta là ai? Anh sao lại bảo vệ cô ta như thế?" Lâm Hà tức tối liền hỏi.
"Là bé cưng của tôi, còn cô? Lâm Hà, có phải cô chê cuộc sống của cô an nhàn quá à?" Hoắc Tử Sâm gương mặt lạnh lùng, giọng nói như pha thêm sát khí khiến cô ta phải lùi lại.
"Hoắc Tổng, cậu hiểu lầm rồi. Việc này là Tiểu Hà sai, tôi sẽ bắt con bé xin lỗi với vị tiểu thư này ngay!" Lâm Diệp thấy Hoắc Tử Sâm bảo vệ Tô Chỉ Nhược như vậy liền sợ hãi, vội vàng cụp đuôi, khí thế ban nãy cũng không còn mà thay vào đó là bộ dạng khép nép, kéo Lâm Hà ra phía sau lưng mình.
"Bố, là cô ta đánh con mà!" Lâm Hà tỏ vẻ uất ức, cô ta tức đến nổi mắt cũng đỏ lên và hằn lên tia máu.
"Hửm? Bé Cưng nhà ta nay đã biết đánh người sao? Giỏi thế?" Hoắc Tử Sâm không những thiên vị bảo vệ quá mức mà còn khen Tô Chỉ Nhược giỏi.
"Cháu... cháu đã tát cô ta một cái, nhưng cô ta là người nắm tóc cháu trước. " Tô Chỉ Nhược thành thật khai báo, cô có hơi xấu hổ khi bản thân đi đánh người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi/3793054/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.