Sau một đêm mệt mỏi thì ngày hôm sau Hoắc Tử Sâm cũng thức giấc. Anh nằm trên giường đôi mắt có chút mệt mỏi, nhìn lên trần nhà một chút rồi ngồi dậy. Thấy bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc đang khom người làm gì đó ở bàn thì anh hỏi.
"Tiểu nha đầu?"
"Chú dậy rồi sao? Chú đi đánh răng rửa mặt đi, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong rồi ạ!" Cô nói có chút nhanh, không quay đầu mà cô chỉ nhìn anh một cái rồi sau đó quay lại tiếp tục soạn thức ăn ra.
Hoắc Tử Sâm cũng không nói gì, anh nhìn bóng lưng đó một chút rồi đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau thì Hoắc Tử Sâm cũng bước ra ngoài, anh thay một chiếc vest xám, vuốt tóc chỉnh chu.
"Chú đến ăn đi." Tô Chỉ Nhược mỉm cười nhẹ ngồi xuống ghế, cô đang cố tỏ ra tự nhiên như không có gì.
"Được."
Cả hai ngồi trên bàn ăn, chỉ chăm chú ăn đồ ăn của mình. Hoắc Tử Sâm ăn không được ngon miệng cho lắm, không nuốt nổi thức ăn vì anh cứ cảm giác khó chịu trong lòng ngực, thỉnh thoảng sẽ ngẩn đầu nhìn Tô Chỉ Nhược. Anh nhớ đến việc hôm qua thì lại cảm thấy có lỗi, lúc này không nhịn được mà lên tiếng.
"Tối hôm qua..."
"Tối hôm qua là cháu đưa chú về, bác sĩ đã kê đơn thuốc cho chú uống. Xin lỗi vì đã để chú phải trúng xuân dược thay cháu." Tô Chỉ Nhược nhanh chóng lấp liếm đi, cô rất sợ anh sẽ nhắc lại việc xấu hổ hôm qua.
"Không sao, chú tình nguyện." Hoắc Tử Sâm đáp lại từ tận đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi/3793033/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.