"Hôm nay cảm ơn anh nhé! Hôm khác em sẽ mời anh ăn một bữa cơm." Tô Chỉ Nhược mỉm cười vui vẻ.
Hôm nay cô đã gặp được thần tượng của mình, nghe họ hát trực tiếp trên sân khấu. Thật sự vui sướng không gì bằng, nếu hôm nay Đình Xuyên không mời cô đi thì chắc chắn cô sẽ bỏ lỡ buổi hòa nhạc lần này.
"Được, em vui thì anh cũng vui theo." Đình Xuyên tay bất ngờ đưa lên xoa nhẹ đầu của Chỉ Nhược, cô có chút bất ngờ nhưng vì lịch sự nên đứng im không rụt đầu lại.
Nở nụ cười tươi tắn, Đình Xuyên càng nhìn càng yêu thích Chỉ Nhược. Anh là học trưởng của trường, đương nhiên sẽ có nhiều nữ sinh khác theo đuổi. Nhưng Đình Xuyên lại không quan tâm, bây giờ thì anh lại điêu đứng chỉ vì một nụ cười của Chỉ Nhược. Quả thật rất đẹp, đẹp đến nổi không nỡ chạm vào.
"Chỉ Nhược!" Đình Xuyên kêu tên cô.
Tô Chỉ Nhược: "Dạ sao ạ?"
"Em... có người mình thích chưa?" Đình Xuyên cố lấy hết can đảm để hỏi vấn đề này, quả thật có chút gấp rút nhưng anh thành tâm muốn biết. Tay chân cũng có chút luống cuống, vành tai cũng theo đó mà đỏ ửng cả lên.
Tô Chỉ Nhược nghe câu hỏi này thì liền nhớ tới lời nói lúc sáng của Dương Hy, thật sự là học trưởng có ý gì với mình thật sao? Cô có vẻ không được tự nhiên khi nghe anh hỏi như thế, Tô Chỉ Nhược nhẹ nhàng đáp.
"Em có rồi, bây giờ đã trễ anh nên về nhà sớm đi. Ngày mai còn phải đi học sớm đấy ạ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi/3793020/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.