Gió thổi thoang thoảng mang theo hơi lạnh buốt run người, mới buổi sáng mà đã lạnh như vậy...
Đông sang rồi...
Thân ảnh nhỏ nhắn ngồi bên cạnh cửa sổ thất thần, tóc buông xõa dài đen nhánh mượt mà như ngọn thác màu đen kiều diễm lạnh lùng, chiếc váy trắng muốt dài đến tận đầu gối buông thả tùy tiện, làn môi anh đào chúm chím nhu hòa với sống mũi thẳng điềm tĩnh, đôi mắt cafe đục vô hồn nhìn ra cửa sổ, lặng thinh xoáy sâu vào một khoảng không xa vô tận.
Nữ nhân ngồi cạnh cửa sổ trầm tư, bộ dáng kiều diễm, lãnh đạm, mang khí chất vương giả, tựa như một bức tranh được chăm chút tỉ mỉ, mê hoặc, quỷ dị cuốn mắt người nhìn.
Thoạt nhìn như một thiên sứ thuần khiết, không lẫn chút bụi trần....
Làn gió buốt lùa vào cửa sổ, hùa thẳng vào người con gái kia làm cơ thể nhỏ khẽ run lên từng đợt.
Đôi mắt vô hồn ngước lên không trung, nhìn bầu trời vào đông...
Thật ảm đạm!
Dáng người nhỏ bước tới chiếc gương cỡ lớn, dừng trước gương.
Cô nhìn người con gái phản chiếu trên mặt gương.
Người ta nói, gương luôn phản chiếu hình ảnh thực!
Thật không?
Cô khẽ cười...
Trong gương, một cô bé xinh xắn đứng trước gương, cô bé mặc một chiếc váy màu trắng nhỏ nhắn, nhưng...
Váy cô bé, có vài vết máu đỏ chói.
Mặt cô bé còn vương chút thứ dung dịch màu đỏ ngòm man rợ.
Cô bé cười.
--------------------------------
Bên lề phố, gió đông thổi càng ngày càng lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-anh-yeu-em/2835477/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.