Nước biển ở vùng này âm ấm, lúc vừa bước xuống biển thì mát lạnh,
nhưng chỉ cần ngâm một khoảng thời gian ngắn thôi thì sẽ thích ứng dần
với độ ấm, thoải mái vô cùng.
Nhạc Nha có thể ngửi được vị biển vây quanh mình, khác hẳn với mùi
hương mà gió biển thổi tới, thậm chí còn có thể cảm nhận được vị mặn
trong không khí nữa.
Trần Dạng đặt tay lên hông cô.
Vì ngâm mình dưới nước nên Nhạc Nha rất dễ nổi, giống như cả người
cô không có trọng lực vậy, mỗi khi cô sắp nổi lên đều sẽ bị Trần Dạng kéo
xuống lại.
Tay anh đặt lên lưng của cô, da thịt cả hai chạm vào nhau.
Có thể là vì hôm nay anh vẫn chưa kịp cạo râu nên khi tay cô vô tình
sượt qua cằm của anh có thể cảm nhận được những sợi râu nhỏ mạnh
đâm vào tay mình, không đau nhưng lại hơi kỳ lạ.
Nhạc Nha giơ tay lên sờ thử, bị Trần Dạng giữ tay lại, thấp giọng nói:
“Không có ai nói với em là không được tùy tiện động tay động chân à?”
Cô thu tay lại: “Em không sờ nữa là được chứ gì?”
Trần Dạng kéo cô vào lòng, “Muộn rồi.”
Nhạc Nha nhạy cảm phát giác ra trên người anh có biến hóa, nhỏ giọng
mắng anh biến thái, hai tai đỏ bừng như sắp rỉ máu.
Cô lại định né ra, Trần Dạng siết nhẹ eo cô, “Đừng có lộn xộn.”
Giọng anh hơi khàn, lại kề sát tai của Nhạc Nha nên dọa cô cả buổi
không dám động đậy, cứ thế bám lên người anh mà ngẩn cả người.
Qua mấy phút dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729861/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.