Đây hoàn toàn là phản ứng vô thức của Tô Tuệ.
Cái tát kia vừa đánh tới, khóe mắt Tô Thành đã nhìn thấy, anh khẽ
nghiêng người ra sau, vì thế đầu ngón tay của cô chỉ sượt qua chóp mũi
của anh, nhưng móng tay quẹt lên da anh, khiến anh phải hít hà một
tiếng, đưa tay lên sờ nhẹ.
Tô Tuệ giật mình khi nhìn thấy vệt máu trên mũi anh, cô càng hoảng sợ
hơn, cả người đều luống cuống, “Tôi... tôi không cố ý đâu...”
Cô không thể ngờ mình lại phản ứng như vậy.
Tô Tuệ thu hồi tay rồi vắt chéo ra sau lưng, cảm thấy thật khó xử,
không dám nhìn thẳng vào anh, y như học sinh tiểu học đang phạm lỗi
vậy.
Chóp mũi nóng rát, Tô Thành dở khóc dở cười, đưa tay lau nhẹ lên vết
trầy kia, mùi máu nhàn nhạt trong không khí, “Sao cậu hung dữ vậy?”
Tô Tuệ không đáp lại anh.
Tô Thành thở dài, “Đi lấy giúp tôi hộp thuốc y tế ra đây.”
Tô Tuệ nhanh chóng chạy đi.
Mãu cho đến khi vào trong căn phòng gần đó rồi, cô mới tỉnh táo lại,
hoài nghi không biết cảm giác vừa rồi của mình có đúng không, rõ ràng
lúc nãy là đầu lưỡi của Tô Thành đã liếm lên vành tai của cô.
Nhưng mà nhìn bộ dạng bình tĩnh kia của Tô Thành không hề giống vậy
chút nào, cô nhéo nhéo vành tai của mình, chẳng lẽ cô nhầm rồi?
Tô Tuệ đắn đo suy nghĩ cả buổi trời mới lề mà lề mề cầm thuốc đỏ băng
bông ra.
Tô Thành ngồi trên ghế, mắt nhìn lơ đãng vào trung tâm bữa tiệc tối,
ngẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729855/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.