Nói thật, đây hoàn toàn là phản ứng vô thức của Nhạc Nha.
Đã mấy năm trôi qua rồi, cô cũng dần gan dạ hơn, không còn mềm mại ngại ngùng như trước nữa, hơn nữa cũng là do vừa rồi Trần Dạng đã được một tấc lại muốn tiến một thước trước.
Trần Dạng khẽ “A” một tiếng.
Nhạc Nha hơi chột dạ, sợ mình yếu thế nên quyết định dành lời trước: “Ai bảo lúc nãy anh cắn em?”
Cô che miệng mình lại, sợ Trần Dạng lại dở trò gì đó, cho nên những lời này lúc nói ra cũng không rõ ràng lắm.
Trần Dạng vuốt tóc cô, nghe rõ ý của cô nên hàm xúc nói: “Em ngày càng hung dữ.”
Nhạc Nha trừng mắt nhìn anh.
Qua mấy giây cô mới bỏ tay xuống, “Anh nâng cằm lên em xem thử có cắn mạnh quá không.”
Trần Dạng giơ cằm lên.
Đầu ngón tay mềm mại bưng lấy cằm anh, Nhạc Nha ghé sát đến mức có thể nhìn thấy rõ mấy sợi lông tơ tên mặt anh.
Đôi lông mi y như trái tim cô hơi run run.
Nhạc Nha tỉ mỉ xem xét, tuy không dùng nhiều lực nhưng vẫn in lại dấu răng, không biết đợi xíu nữa có thể tan đi không.
Cô nhỏ giọng nói: “Em không cố ý cắn mạnh vậy đâu.”
Ai bảo anh liếm cổ cô làm gì, cô không quen lắm, may là cô chưa đá văng anh ra ngoài đó.
Trần Dạng nói: “Không sao.”
Anh sờ lên chỗ bị cắn, cảm giác răng của cô chạm lên làn da mình vẫn còn lưu lại đây, còn có cả đầu lưỡi nóng ướt lướt qua đầy quyến rũ.
Trần Dạng cả người nóng rực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729836/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.