Trước cửa ra vào của quán trà sữa thỉnh thoảng có vài đôi tình nhân đi qua, nhưng không ai có thể che khuất hình bóng của hai người kia, tất cả những ồn ào náo nhiệt xung quanh dường như cách xa cả ngàn dặm.
Nhạc Nha đứng ở nơi này, đôi mắt như dính chặt lấy phía đối diện.
Sau lưng là bà lão bán khoai nướng đang đẩy xe qua, thấy cô đứng đó, bà dừng lại hỏi: “Con gái, ăn khoai lang không?”
Người trước mặt không trả lời bà.
Bà lão nhìn trái nhìn phải, hơi khó hiểu, cuối cùng đi lướt qua cô, hương khoai nướng vương vào bầu không khí.
Nhạc Nha cúi đầu nhìn điện thoại, xóa hết từng chữ trong khung đối thoại kia, tay run run không thể kiềm chế.
Trong khung đối thoại chỉ còn câu nói sau cùng mà Trần Dạng đã nhắn cho cô.
“Ngoan.”
Cô cũng muốn nghe lời anh.
Nhạc Nha không biết Trần Dạng và mẹ của mình có quan hệ thế nào, nhưng hiển nhiên là mới vừa rồi người phụ nữ kia đang nói chuyện với anh, trên môi luôn nở nụ cười hiền từ.
Cô đã nhiều năm không gặp bà ta, cố hết sức để quên bà ta đi, Nhạc Dịch Kiện cũng tận lực ngăn cản.
Cô thậm chí còn chưa từng bước chân vào bệnh viện tâm thần.
Bệnh viện tâm thần đó cách Nhạc gia rất xa, nằm ở khu ngoại ô, cô từng đến đó một lần, đứng ngoài cổng cả một lúc lâu, cuối cùng vẫn leo lên xe trở về nhà.
Nhạc Nha lẩn trốn vào đám đông.
Cô hơi nhỏ con, những người xung quanh cơ bản đều cao hơn cô, dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729825/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.