Lúc trở lại lớp 17, có nam sinh và nữ sinh đang hát bản tình ca, mấy học sinh trong lớp đều la hét ồn ào.
Ngoại trừ một số người cá biệt chú ý đến bên ngoài, còn lại cũng không có ai quan tâm lắm.
Nhạc Nha ngoan ngoãn ngồi kế bên Trần Dạng, từ lúc Trần Dạng nói xong câu kia, cô không nghe thấy anh nói thêm gì nữa, cũng không biết có phải tại anh đang giận gì đó không.
Cô đẩy hộp sữa của mình qua, có lẽ vì mua cho nữ sinh nên hương cũng là mùi dâu tây, cô thuận tay đẩy cả ống hút qua, dù sao cũng là nhờ anh nên cô mới có thưởng.
Trần Dạng không nói gì, cắm ống hút vào, phát ra một tiếng tách nhỏ, bị bao phủ trong tiếng nhạc ồn ào trong lớp.
Sau đó anh đẩy hộp sữa ngược lại đến trước mặt Nhạc Nha.
Lưu Thần Thần một mực chú ý qua bên này lộ ra vẻ mặt “Tôi thấy hết rồi nhé”, ngo ngoe muốn động đậy.
Trần Dạng bây giờ cảm thấy mình không thể lên tiếng được, nếu nói chuyện sẽ vạch trần hết những suy nghĩ trong đầu anh mất, vừa rồi cô gái nhỏ đặt tay lên người anh, đôi mắt long lanh nước nhìn anh.
Sau đó… cầu xin anh.
Trần Dạng mím môi, trước mắt hiện lên cánh môi hồng hồng của Nhạc Nha vì bị anh hôn, yếu hầu khẽ nhúc nhích, anh lướt lưỡi qua hàm răng, lại nhỏ giọng chửi một tiếng.
Nhạc Nha không nghe thấy, vụng trộm nhìn anh, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Trần Dạng, có phải cậu khó chịu ở đâu không?”
Sắc mặt Trần Dạng khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729815/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.