🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì thế trong tình huống này, Trần Dạng cảm thấy Lương Thiên cũng có chút hữu dụng.

Nhạc Nha gọi meo meo cả buổi trong bụi cỏ, rốt cuộc cũng phát hiện một con mèo con màu trắng nằm ở góc tường, mắt chỉ mở he hé một đường nhỏ, cả người đang run rẩy dữ dội. Cô chưa từng nuôi mèo, nhưng nhìn thấy như vậy cũng cảm thấy đáng thương vô cùng.

Con mèo nhỏ mở mắt nhìn cô, lại kêu lên một tiếng.

Nhạc Nha nghe tiếng meo của nó mà tâm như mềm nhũn, muốn đưa tay qua ôm nó.



Trần Dạng giữ chặt tay cô, “Đừng đụng vào.”

Nhạc Nha sững người lại, “Cậu đừng cản tôi.”

Trần Dạng chỉ đồng phục trên người cô, “Trước hết cậu đang mặc đồ trắng, hơn nữa cũng không biết con mèo này có ký sinh trùng hay không, tốt hơn nên tìm gì đó trùm nó lại rồi hãy ôm.”

Anh không thích mèo, trước kia từng bị mèo cào qua.

Nhạc Nha suy nghĩ một chút, nói: “Vậy cậu ở đây trông chừng, tôi đi tìm mấy thứ, cậu đừng có dọa nó sợ đó.”

Trần Dạng hỏi: “…Bộ tôi đáng sợ vậy à?”

Nhạc Nha phụt cười, “Ý tôi không phải vậy, không phải tôi nói cậu đáng sợ, mà là do con mèo còn nhỏ thôi.”

Không đợi Trần Dạng lên tiếng, cô quay người chạy vào hội trường.

Nhìn thân ảnh cô biến mất, Trần Dạng ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào con mèo nhỏ, chắc nghe thấy âm thanh, con mèo nhỏ ngẩng đầu nhìn anh rồi kêu lên hai tiếng.

Anh đưa tay gãi gãi cằm của nó.

Lúc Nhạc Nha quay trở lại đúng lúc nhìn thấy hình ảnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729812/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.