Edit: Simi
Giống với Lương Thiên, trong nhóm chat của trường cũng đang thảo luận chuyện này.
Lúc mở điện thoại lên, có nhiều nữ sinh đặt câu hỏi: "Nam sinh này là ai vậy, có ai biết không?"
Trong ảnh đúng là bóng lưng của Trần Dạng, bị dù che mất một phần.
Ở dưới khung bình luận là một tràng ha ha, mặc dù có nhận ra cũng không thể tin được, dù sao tính cách của Trần Dạng cũng không phải như vậy.
Lương Thiên không sợ trời, không sợ đất bình luận trong nhóm: "Dạng ca của tôi đó."
Trong nhóm này không có giáo viên, được tạo mới hoàn toàn, đều là học sinh của cơ sở mới bên này, ngẫu nhiên cũng có vài mỹ nữ học trường ngoài.
"@Lương Thiên, cậu gạt ai vậy, cậu cho rằng tôi chưa từng nhìn thấy Trần Dạng à?"
"Đúng vậy, tôi thấy cái này không chừng là cậu thì có."
"Tôi chỉ muốn biết dù này mua ở đâu thôi, nhìn dễ thương quá, mua cho bạn gái tôi một cây."
"Trong nhà có hầm mỏ mới dám mua một cây dù như vậy, tôi nhìn nam sinh che dù là được rồi, có ai biết không?"
"..."
Lương Thiên đọc từ đầu đến cuối, cảm thấy vô cùng tức giận, nhưng cậu ta cũng không có cách gì, nên chẳng ai tin cậu ta.
Triệu Minh Nhật quay đầu hỏi: "Dạng ca, cậu kiếm đâu ra cây dù đó vậy?"
Trần Dạng đang đọc sách, cũng không ngẩng đầu lên, "Của tôi."
Của cậu? Ai tin nổi.
"Cây dù đáng yêu như vậy, khẳng định chủ nhân của nó cũng rất đáng yêu." Triệu Minh Nhật nghĩ nên tâng bốc một chút rồi nói: "Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729777/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.