Edit: Simi
Ánh đèn trên đầu cầu thang tối mờ.
Vì học sinh đã về gần hết, nên âm thanh bên tai Nhạc Nha vô cùng rõ ràng, mà ngay cả hơi thở ấm áp của đối phương cô cũng có thể cảm nhận được.
Cô nhích qua bên cạnh một chút, tạo khoảng cách với anh.
Trần Dạng hứng thú nhìn cô, cảm thấy hành động này của cô như đang vụng trộm làm điều xấu, sau đó bị phát hiện thì y như một đứa nhỏ chột dạ.
Anh nhìn sang lỗ tai tinh xảo đáng yêu của cô, máy trợ thính cũng không bị che giấu, thậm chí còn giật giật vài cái.
Thật là đáng yêu.
Nhạc Nha cố lấy dũng khí phủ nhận: "Nhìn cái gì? Tôi không nhìn gì hết."
Trần Dạng "ừ" một tiếng: "Cậu không nhìn gì hết."
Nghe xong cũng biết là anh cố ý trêu chọc, Nhạc Nha nắm chặt áo mình, "Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua thôi."
Cô xoay người chuẩn bị đi.
Trần Dạng kéo quai balo của cô, mấy túi xách bình thường nhất của cô cũng là hàng hiệu, đưa vào tay cô lại không giống chút nào.
Đôi mắt anh lóe sáng, "Đừng vội."
Nhạc Nha không kịp chuẩn bị khẽ lảo đảo, được một đôi tay đỡ lấy bả vai, xúc cảm xuyên thấu qua lớp đồng phục mỏng truyền vào trong người.
Lần đầu tiên cô tiếp xúc gần đến vậy với một nam sinh xa lạ.
Nhạc Nha kéo quai balo của mình, năn nỉ anh: "Tôi thật sự không thấy gì hết... Tôi phải về nhà rồi."
Trần Dạng nhìn đôi môi phơn phớt hồng nhuận của cô, ẩn giấu dưới ánh đèn cùng bóng mờ lại cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729776/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.