Tiểu ngốc tử cùng Tiêu Cảnh Sơn thành hôn muộn, Lý a di phụ trách giúp y mặc hỉ phục, chải đầu. 
Nhất lược phú quý không phiền não; nhị lược không bệnh không lo; tam lược cử án hựu tề mi*. 
Không thể không nói, tiểu ngốc tử mặc hỉ phục rất dễ nhìn. Khuôn mặt trong trắng lộ hồng thịt. Y tựa hồ biết hôm nay là ngày tháng tốt, tay chặt chẽ siết lấy hai hạt táo đỏ, nghe Lý a di bên cạnh nói: 
"Trường Canh a, tối nay ngươi phải ngoan ngoãn nghe Cảnh Sơn nói, ngoan ngoãn nằm xong, hắn... Nếu hắn hôn miệng ngươi, sờ ngươi..." 
Nói nói, Lý a di cũng ngượng ngùng, mà tiểu ngốc tử không hiểu chuyện phòng the, sớm chút giáo dục y sợ y sau đó chịu khổ: 
"Ngươi liền tùy hắn hôn hắn sờ, tuyệt đối không được vì e lệ mà đánh Cảnh Sơn." 
Tiểu ngốc tử nghe mơ mơ hồ hồ, nhìn bánh ngọt trên bàn, mắt sáng lên: "Trường Canh... Hiểu rồi." 
Cũng không biết y thật sự hiểu hay là giả. 
Lý a di thương tiếc sờ đầu tiểu ngốc tử, nửa ngày mới đỏ mặt mở miệng: 
"Nếu Cảnh Sơn muốn thoát quần của ngươi, ngươi, ngươi liền cởi ra. Nếu hắn lấy nơi đó đâm ngươi... Ngươi liền... Ngươi liền... Ai nha!" 
Lại nói tiếp Lý a di ngượng đến không nói ra được, nghĩ thầm người ngốc có phúc của kẻ ngốc, chỉ mong đêm tân hôn tiểu ngốc tử chớ bị Cảnh Sơn dọa sợ mới hảo. 
Ngoài hỉ phòng truyền đến vài tiếng gõ cửa, Trương gia a di nói: 
"Hoa Quế, các ngươi chuẩn bị xong chưa, tiểu tử Tiêu gia liền sắp qua rồi!" 
Canh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngoc-tu/260090/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.