….Trong căn nhà hầmnấu rượu vừa tối vừa ẩm mốc, tôi ngồi co ro 1 góc nhìn Lục Vô Song vàhuynh đệ họ Võ chơi trò xếp sỏi, bọn chúng hồn nhiên vô cùng, không biết là tai họa sắp ập xuống đầu. Mà biết trước thì sao, liệu có thoát khỏiđược số phận chăng? Cứ vô tư hồn nhiên như những đứa trẻ đó có khi lạitốt.
“Tiểu Trình, lại đây chơi cùng với bọn ta đi.” Võ Đôn Nhu(Đại Võ) đang ngồi chơi đằng kia, đột nhiên đi tới, nở nụ cười hiền lành nói với tôi.
“Ta không chơi đâu.”
“Tại sao rủ ngươi chơicái gì, ngươi cũng lắc đầu, bộ ngươi khinh bọn ta không xứng chơi vớingươi sao?” Võ Tu Văn (Tiểu Võ) cũng chạy tới, cau mày nhăn mặt, khóchịu nói.
Tôi chưa kịp trả lời thì Lục Vô Song cũng chạy đến, đẩy vào người Tiểu Võ, khiến hắn té ngã xuống đất. Cô bé có vẻ rất khó chịu nói: “Sao ngươi có thể nói như thế, biểu tỷ của ta không phải ngườigiống như ngươi nói.”
“Vậy chứ sao biểu tỷ của ngươi không chịuchơi cùng chúng ta, như vậy không phải khinh huynh đệ bọn ta thì là gì?” Tiểu Võ bị đẩy rất tức giận, đứng lên sừng sộ lại với Lục Vô Song.
“Ngươi dám nói xấu biểu tỷ của ta?”
“Ta nói như thế đó rồi sao!”
Hai đứa bé mắt to trừng mắt nhỏ, có xu hướng sẽ xông vào đánh nhau.
Đại Võ mặt nhăn mày nhó, vô cùng khó xử, kéo Tiểu Võ về, răn dạy: “Đệ không được như thế.”
“Đại ca.”
Ngay lúc này thì Võ Tam Thông ôm theo vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-than-dieu/2245126/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.