Lệnh Hồ Xung bản tính thông tuệ phi thường mà chàng phải ngẫm nghĩ hàng giờ mới hiểu thấu được những chỗ tinh diệu của mỗi câu khẩu quyết về nội công này. ấy là chàng đã nhờ được Phương Chứng đại sư giải thích rất tường tận khiến chàng nhận thấy ngay chỗ kỳ diệu về môn võ học mà trước nay chàng chưa bước chân vào.Chàng thở dài nói:- Phương Chứng đại sư! Mấy năm nay vãn bối lớn mật làm càn trên chốn giang hồ, thật tình chưa hiểu gì đến chỗ mình nông cạn, bây giờ nghĩ tới không khỏi xấu hổ vô cùng. Tuy mạng sống của vãn bối chẳng còn được bao lâu để luyện thành môn nội công tinh diệu của Phong thái sư thúc tổ muốn truyền cho nhưng dường như cổ nhân đã có câu nói: "Buổi sớm được nghe đạo lý cao siêu rồi đến tối chết cũng đáng đời" gì gì đó, không hiểu có phải là trường hợp của vãn bối chăng?Phương Chứng đáp:- Câu đó là "Sớm coi đạo tối chết cũng không đáng tiếc".Lệnh Hồ Xung nói:- Phải rồi! Phải rồi! Vãn bối đã nghe tiên sư nói câu này. Ngày nay lại nhờ đại sư chỉ điểm thật chẳng khác kẻ đui mù được mở mắt nhìn rõ cảnh vật. Dù vãn bối không còn ngày giờ rèn luyện cũng lấy làm vui thú vô cùng!Phương Chứng nói:- Các môn phái phe chính giáo ta đều đã tụ tập ở khu phụ cận núi Hằng Sơn, chỉ còn chờ Triêu Dương thần giáo đến tấn công là toàn thể mọi người sẽ ra sức bảo vệ cho quý phái được chu toàn, vị tất đã chịu thua họ? Lệnh Hồ chưởng môn hà tất phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366605/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.