Nhậm Ngã Hành nghe Hướng Vấn Thiên nói vậy thì trong lòng rất mừng, thầm nghĩ:- Hướng Tả sứ theo ta lâu ngày nên hiểu rõ lòng dạ ta. Y đã biết ta muốn tảo trừ Thiếu Lâm, tiêu diệt Võ Ðương đã đành nhưng về cách hành động chắc y không đoán hết được. Ðây là một phương lược rất tinh vi, rất trọng đại. Ta tính từng bước một, trước khi hành động không thể để cho y biết được.Một tên trưởng lão lớn tiếng nói:- Thánh giáo chủ mưu trí khôn lường. Ðại sự trong thiên hạ không ra ngoài sự trù tính của lão nhân gia được. Lão nhân gia nói sao chúng ta cứ thế mà làm là không khi nào lầm lẫn.Một tên trưởng lão khác nói:- Thánh giáo chủ chỉ giơ một ngón tay út lên là bọn thuộc hạ dù phải lội nước ngược xông vào lửa đỏ dù chết cũng chẳng lùi bước.Một người khác nói:- Ðã làm việc cho thánh giáo chủ thì dù có phải chết đến mười muôn lần cũng còn hơn là sống một cách hồ đồ.Người khác nói:- Anh em thuộc hạ đều nghĩ rằng: trong đời người mấy bữa nay là ngày có ý định nhất. Hàng ngày chúng ta được tham kiến thánh giáo chủ. Cứ mỗi lần được tham kiến thánh giáo chủ là tâm thần phấn khởi kình lực phát huy hơn cả rèn luyện nội công mười năm.Một người nữa nói:- Ánh sáng của thánh giáo chủ chiếu xuống thiên hạ khác nào vừng thái dương của Triêu Dương thần giáo ta. Thánh giáo chủ ơn khắp lê dân tựa hồ trời đại hạn mà có mưa ngọt ai cũng hoan hỉ trong lòng cảm ơn không xiết.Lại một người nói:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366604/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.