Tiếng hô tuy không lớn lắm, song Tả Lãnh Thiền cũng nghe rõ.Hắn nổi giận gầm lên:- Mắt ta đâu có đui mù? Quân khốn kiếp nào dám bảo ta đui mắt?Rồi hắn lớn tiếng thóa mạ:- Nhạc Bất Quần! Tên gian tặc Nhạc Bất Quần! Mi là một đứa hèn nhát đê tiện! Nếu mi có giỏi lại đây đấu với lão gia ba trăm hiệp nữa.Hắn càng thét càng lớn tiếng. Thanh âm đầy vẻ phẫn nộ, đau khổ và tuyệt vọng, chẳng khác con mãnh thú gầm lên lúc sắp chết vì bị trọng thương, khiến người nghe không khỏi khủng khiếp.Còn Nhạc Bất Quần vẫn đứng ở góc đài mà tủm tỉm cười.Bây giờ mọi người đều nhận rõ cặp mắt của Tả Lãnh Thiền bị Nhạc Bất Quần đâm mù rồi.Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh chẳng lấy chi là kinh dị trước diễn biến này, vì hai người đều biết Nhạc Bất Quần đã sử dụng những chiêu thức võ công của Ðông Phương Bất Bại ngay từ lúc lão bị Tả Lãnh Thiền đánh bay mất kiếm.Hai người cùng nhớ lại ngày ở trên Hắc Mộc Nhai bốn tay cao thủ ghê gớm mà Nhậm Ngã Hành, Hướng Vân Thiên, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh liên thủ chiến đấu với Ðông Phương Bất Bại mà còn không địch nổi hắn. Sau Doanh Doanh phải dùng mưu lược dương Ðông kích Tây tấn công vào Dương Liên Ðình, làm cho Ðông Phương Bất Bại phải phân tâm mới may mắn hạ thủ được hắn. Tuy nhiên bên này Nhậm Ngã Hành cũng bị đối phương đâm mù một mắt.Bữa nay Nhạc Bất Quần tuy so với Ðông Phương Bất Bại có hơi sút kém cả về thân pháp lẫn võ nghệ nhưng may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366572/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.