Hướng Vấn Thiên cười lạt nói:- Ta lên Hắc Mộc Nhai để thu thập tên gian đồ là ngươi đó!Tay phải hắn phóng chưởng ra đánh cắc một tiếng! Cẳng chân bên trái Dương Liên Ðình đã bị chém gãy.Ngờ đâu Dương Liên Ðình võ công tầm thường mà lại là người rất quật cường.Gã quát lớn:- Ngươi có giỏi thì giết lão gia đi! Hành hạ lão gia thế này đâu có phải anh hùng hảo hán.Hướng Vấn Thiên cả cười:- Ðâu có chuyện dễ dàng thế được?Tay hắn giơ lên bổ xuống. Lại một tiếng cắc vang lên. Xương đùi bên phải Dương Liên Ðình lại bị chặt gãy. Hắn rung tay trái một cái đẩy Dương Liên Ðình ngã khuỵu xuống đất.Hai chân Dương Liên Ðình khuỵu xuống. Xương ống chân đâm ngược lên khiến cho gã đau đớn không biết đến thế nào mà nói. Sắc mặt gã lợt lạt mà không một tiếng rên.Hướng Vấn Thiên chĩa ngón tay cái lên khen rằng:- Hảo hán tử! Ta không hành hạ ngươi nữa.Hắn đánh nhẹ một quyền vào bụng Ðông Phương Bất Bại giả và hỏi:- Tên họ ngươi là chi?Người đó rú lên một tiếng "úi chao" rồi ấp úng:- Tiểu nhân... là... Bao... BaoHướng Vấn Thiên hỏi:- Ngươi họ Bao phải không?Người kia đáp:- Tiểu nhân là... Bao... Bao...Hắn lắp đi lắp lại chữ Bao hàng nửa ngày mà không thốt ra được tên là Bao gì.Bọn Lệnh Hồ Xung bỗng ngửi thấy mùi hôi thối ghê gớm. Ðoạn thấy ống quần hắn có nước chảy xuống. Hiển nhiên là phân lẫn nước tiểu.Nhậm Ngã Hành nói:- Chúng ta đi kiếm Ðông Phương Bất Bại là việc khẩn yếu không thể chần chờ đượcLão nhấc hán tử họ Bao lên lớn tiếng tuyên bố:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366555/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.